Nói đến đây, vẻ mặt Loan Thục Ninh vô cùng sợ hãi, hiển nhiên cô bị dọa không nhẹ.
“Lư Bằng?”
Lý Quân thầm lặp đi lặp lại cái tên này.
Anh nghĩ ngợi một chút, rồi sau đó móc điện thoại ra gọi cho Lão Ưng.
Loan Thục Ninh ngồi chụm hai chân lại, hôm nay cô mang tất chân màu đen, ngồi đó càng phác họa được hết vẻ đẹp của cặp đùi thon dài, cô có chút câu nệ ngồi
trên sopha.
Lý Quân gọi điện thoại cũng không có né tránh cô, nên cô có thể lờ mờ nghe được từ đầu dây bên kia truyền đến giọng của một nam tử có mấy phần ngả ngớn.
“Lão đại, rốt cuộc anh cũng nhớ đến gọi điện thoại cho tôi, có phải anh đã đồng ý với chuyện làm tổng huấn luyện viên Ưng Dương Vệ không?”
“Chỉ cần anh đồng ý, tôi lập tức lái xe đến tận nơi đón anh, lãnh đạo ở trên của chúng tôi đã nói, những điều kiện lúc trước đã nói với anh vẫn còn hiệu lực.”
Lý Quân lắc lắc đầu: “Trưng Vực của các cậu có rất nhiều người tài giỏi, cũng không nhất thiết phải cần tôi làm tổng huấn luyện viên cái gì đó, mà tôi đối với vị trí đó cũng không có mấy hứng thú.”
“Lần này gọi điện thoại cho cậu là để nhờ cậu hỗ trợ tìm giúp tôi tìm một người, tên là Lư Băng, trước kia là người phụ trách của công ty Uy Viễn ở Sở Châu, mười năm trước đã rời khỏi Sở Châu.”
Lão Ưng tùy ý nói: “Thì ra là vì việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395841/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.