"Có thể bớt chút thời gian nói chuyện không?"
Loan Thục Ninh mở miệng khiến rất nhiều người ở giữa sân lộ ra sắc mặt khác thường.
Trước đó, khi Nam Cung Tuyết tuyên bố Lý Quân là bạn trai mình, Loan Thục Ninh còn chướng mắt đủ kiểu với Lý Quân.
Hai người không còn liên quan gì với nhau thì có chuyện gì chứ?
Lý Quân cũng cảm thấy khó hiểu.
"Tiểu Tuyết không ngại cho tớ mượn bạn trai của cậu một chút chứ?" Loan Thục Ninh nói.
Nam Cung Tuyết cười cười: "Đương nhiên không ngại."
Người khác đều nghĩ rằng Lý Quân là bạn trai cô, nhưng chỉ có cô biết là hai người vẫn chưa thật sự xác định quan hệ.
Lý Quân và Loan Thục Ninh cùng nhau đi ra khỏi hành lang tới một phòng bao riêng.
Cánh cửa đóng lại, Loan Thục Ninh mời Lý Quân ngồi xuống, rồi nhẹ nhàng đi tới trước mặt Lý Quân, sau khi giúp Lý Quân rót trà, cô lẳng lặng nhìn qua Lý Quân, trong ánh mắt có chút phức tạp.
Bầu không khí trong phòng rơi vào yên lặng.
Mấy phút sau.
"Lý Quân, thật không dám giấu giếm, tôi có một chuyện muốn nhờ anh." Giọng nói của Loan Thục Ninh rất nhẹ nhàng, khiến cho người ta có một loại cảm giác nói không nên lời.
Duyên dáng như vẻ ngoài của cô.
Cô giơ tay lên vén sợi tóc ra sau tai, động tác có một vẻ đẹp rất lạ.
"Có chuyện gì vậy?" Lý Quân hỏi.
Loan Thục Ninh cắn môi dưới nhìn sang Lý Quân, trong đôi mắt có ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395831/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.