Sau khi Lý Quân rời đi, người đàn ông ngoan ngoãn nói hết tất cả những gì mình biết.
Lương Dũng sai người tạm giam hắn, sau đó lập tức cử người đến nơi mà hắn nói để lấy thông tin.
Cùng lúc đó, ông đã gọi điện thoại cho Nạp Lan Long Hiên.
“Ông chủ lớn, đối phương đã nói hết, thiếu gia chỉ mất chưa đầy mười phút đã ép được đối phương nghe lời...”
Giọng nói của Lương Dũng có chút hưng phấn.
Nhưng anh chưa nói xong đã nghe thấy một tiếng “à” nhàn nhạt truyền đến từ đầu bên kia, sau đó điện thoại bị cúp máy, khiến Lương Dũng sửng sốt.
Có vẻ như ông chủ lớn không hề ngạc nhiên trước kết quả này, đã dự đoán được hết thảy.
Nghĩ tới đây, Lương Dũng không khỏi cười gượng. Ông chủ lớn và Lý Quân đúng thật có một số điểm tương đồng.
Một con cáo già và một con cáo nhỏ, không, một vua sói già và một vua sói nhỏ.
Ở phía bên kia, bên trong một khách sạn cao cấp ở Sở Châu.
Một người đàn ông trung niên đứng trước cửa sổ sát đất nhìn ra thành phố.
Cấp dưới đằng sau đi vào, đứng sau hắn một mét, thấp giọng nói: “Triệu tổng, tôi nghe nói Kiều Tư Ngôn có hành động, vị thiếu gia kia ra tay, tổng cộng hắn mất
mười phút vô ích để ra uy với thiếu gia kia, kết quả là...”
Sau khi nghe cấp dưới báo cáo, Triệu Long Đồ đang hút xì gà không nhịn được bật cười.
“Thật thú vị, khó trách cậu ta được ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395825/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.