Kết quả một bữa cơm qua đi, trong thời gian còn lại, anh chỉ có thể gặm màn thầu qua ngày, ngẫm lại mới thấy lúc trước mình thật ngu ngốc.
Lúc này, Lương Dũng gọi điện thoại tới. "Cậu chủ, cậu ở đâu? Bây giờ tôi sẽ qua đón cậu."
Sau khi Lý Quân nói địa chỉ, anh cất điện thoại vào túi rồi ngẩng đầu nhìn lên, vẻ mặt lập tức sững sờ.
Chỉ thấy Lục Kỳ mặc một chiếc váy đen, ôm cánh tay của một người đàn ông trung niên đầu mập, tai to đang đi tới.
Nhìn dáng vẻ thân mật giữa hai người thì giống như là một đôi. Chỉ là có lẽ người đàn ông kia đã hơn bốn mươi tuổi, mà dáng dấp lại giống như Trư Bát Giới, rất khó coi.
Trên cổ treo một chiếc dây chuyền vàng, trên hông đeo túi da nhỏ, chỉ thiếu điều viết nốt mấy chữ "Tôi là nhà giàu mới nổi” lên trên mặt.
Lục Kỳ cũng chú ý tới Lý Quân ở bên này, lập tức chột dạ cúi đầu thấp xuống.
Cô ta hận Lý Quân đến tận xương tủy, nếu không phải vì Lý Quân, cô ta đã không bị nhà họ Trịnh đuổi ra khỏi nhà.
Bây giờ người mà cô ta không muốn gặp nhất chính là Lý Quân.
Suy cho cùng, nếu lúc đó cô ta không bội tình bạc nghĩa, gả cho Trịnh Dương thì đã ở bên cạnh Lý Quân rồi.
Với tình yêu của Lý Quân dành cho cô ta, nhất định sẽ chiều chuộng cô ta lên tận trời.
"Anh Xuyên, chúng ta quay đầu lại đi."
Lục Kỳ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395814/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.