Thành thật mà nói, Nam Cung Tuyết có dáng dấp rất xinh đẹp, khuôn mặt dáng người đều không có gì phải chê, nhưng thời gian hai người quen biết lại quá ngắn.
Mà khi ở bên Nam Cung Tuyết, rất hiển nhiên anh phải đối mặt với áp lực gia tộc của cô.
Có lẽ cô gái nhỏ này muốn thoát khỏi liên hôn gia tộc nên mới nói thích mình.
Ngay lúc Lý Quân sững sờ, Nam Cung Tuyết đã vươn ngón tay ngọc, lắc lắc trước mắt Lý Quân.
Đợi đến khi Lý Quân kịp phản ứng, cô mới hơi thấp thỏm nói: "Lý Quân, hôm nay anh có thể cùng em đến một nơi hay không?"
"Hả?" Lý Quân nhìn Nam Cung Tuyết, chờ cô nói tiếp.
"Lúc em rời nhà đi có mang theo một chiếc vali, nó bị bỏ quên ở khách sạn rồi, em muốn lấy lại, nhưng chắc chắn mẹ em đã phái người chờ em ở nơi đó rồi."
"Nếu bọn họ nhìn thấy em thì sẽ bắt em về ngay, công phu của anh lợi hại như vậy, nếu như anh dẫn em đi thì có thể đánh bại tất cả bọn họ."
Sau khi Nam Cung Tuyết nói xong, cô cúi đầu nhìn chân mình, giống như sợ Lý Quân sẽ từ chối.
"Được thôi!"
Lý Quân khẽ gật đầu.
Nam Cung Tuyết ngẩng đầu lên, trong mắt có chút ngạc nhiên.
"Thật sao?"
"Đương nhiên."
Lý Quân nói, sau đó cầm một cái bánh bao nhét vào bên trong miệng.
Sau khi Nam Cung Tuyết ngạc nhiên xong, khóe miệng cô cong lên một vòng cung xinh đẹp, dường như cả người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395808/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.