Bên trên bầu trời.
Trên trực thăng còn có ba người khác, ngoại trừ phi công thì có một người đàn ông trung niên với khuôn mặt góc cạnh sắc như dao, đang dùng kính viễn vọng quan sát phía dưới.
'Thỉnh thoảng còn cầm chiếc máy ảnh treo trên cổ lên để chụp.
Với tư cách là đường chủ của Tu La, Độc Hạt đứng đầu có địa vị phi thường, việc hẳn bị giết không phải là một vấn đề nhỏ tầm thường.
Chúng phải tìm hiểu thông tin của kẻ thù, báo cáo về tổng bộ.
Ở bên dưới, người thanh niên quả thực rất đáng sợ, theo phán đoán, sức chiến đấu cua anh ta gần như bằng với các trưởng lão của Tu La.
May mắn thay, họ đã không đi xuống cùng Độc Hạt bị sát hại, nếu không thì bây giờ bọn họ đã chết.
Đương nhiên, bây giờ bọn họ tuyệt đối an toàn, trên không trung gần ba trăm mét, với khoảng cách này, người trên mặt đất căn bản không làm gì được họ.
“Chuẩn bị lựu đạn, chờ chúng ta rời đi, ném xuống, thu chút lợi tức trước, đợi người từ tổng bộ tới, sau đó hãng báo thù cho đường chủ.”
“Được”
Người trợ lý bên cạnh quay người lấy ra một cái hộp từ bền trong.
Khi mở ra, bên trong có một hàng lựu đạn.
Người đàn ông trung niên bắt đầu quan sát một lần nữa, nhưng khoảnh khắc hắn ta cầm ống nhòm lên, khuôn mặt hắn ta thay đổi ngay lập tức.
Trời ơi, hắn đã nhìn thấy cái gì chứ?
“Nhanh...”
Hắn chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395796/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.