Lý Quân đi ra khỏi biệt thự, nhìn thấy một chiếc xe thương vụ đang đi về phía mình.
Xe dừng lại.
Là Vương Uyển Uyển và ông nội Vương Hữu Lân bước xuống xe.
“Không phải cô đã đưa ông nội về nhà sao? Tại sao. hai người lại ở đây?”
Khi Lý Quân nhìn thấy hai ông cháu nhà họ Vương, anh không khỏi lộ ra mấy phần nghi hoặc.
“Đúng vậy, nhưng anh chưa nói cho tôi biết thuốc sắc mà anh kê đơn như thế nào, vì vậy chúng tôi vội vàng đến thỉnh giáo anh.” Vương Uyển Uyển nói.
Lý Quân đột nhiên vỗ trán
Đây là lần đầu tiên kê đơn thuốc, anh đã quên mất điều quan trọng này.
Lúc này anh liền cầm bút xuống, viết ra phương pháp sắc thuốc trên đó, đưa cho Vương Uyển Uyển.
“Cảm ơn anh, anh đã cứu ông nội tôi, và cho tôi đơn thuốc này, trong thẻ này là một triệu tệ, của ít lòng nhiều ạ.
Vương Uyển Uyển trực tiếp đưa ra một tấm thẻ.
“Cô có lòng rồi, nhưng không cần đâu.” Lý Quân trực tiếp xua tay từ chối.
Cứu người là hành động tự nguyện của Lý Quân, cho. nên anh không có ý định thu tiền.
Một triệu tệ đúng là nhiều thật, nhưng đối với Lý Quân hiện tại, thật sự không đáng để lọt vào tầm mắt.
Thấy Lý Quân cự tuyệt một triệu nhẹ nhàng như vậy, ánh mắt ông lão đột nhiên lộ ra một chút kỳ lạ.
“Tôi tên là Vương Hữu Lân, anh bạn trẻ thật là người có đức độ, tôi thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395772/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.