Đám người đang vậy xem xung quanh bắt đầu chỉ trỏ và anh.
“Chuyện gì vậy? Ông già đã chết rồi, mà còn dùng tay đánh người ta.”
“Có vẻ như vừa rồi cô gái này nhờ anh ta cứu người.” “Cứu người? Hắn ta còn trẻ như vậy thì có bản lĩnh gì để cứu người sao? Hơn nữa, anh đã có từng nghe đến việc cứu người mà dùng tay đánh người ta chưa?”
Lúc này, Vương Uyển Uyển đã vô cùng tức giận, giơ cao tay, chân muốn đánh vào người Lý Quân.
Tuy nhiên, khi cô vừa nhấc chân lên, Lý Quân đã tóm lấy được cổ tay và chân của cô.
Vương Uyển Uyển phát hiện cánh tay Lý Quân giống như một cái gọng sắt, lúc này cô mới nhận ra anh cũng là một cao thủ.
Vương Uyển Uyển hét lên: “Đồ khốn nạn, nếu ông nội tôi mà có xảy ra chuyện gì xấu, tôi sẽ không buông tha cho anh."
“Tôi đang chữa trị cho ông nội của cô.”
Lý Quân buông tay, chân của đối phương ra.
Nhất thời Vương Uyển Uyển đứng không vững, lùi về phía sau mấy bước.
Lúc này, ông già vẫn đang nằm bất động trên mặt đất đột nhiên ho khan.
Sau đó, từ trong miệng ông phun ra một cục đờm đặc, hơi thở của ông già cũng bắt đầu trở nên dễ dàng hơn, ông cảm thấy cơ thể mình cũng dễ chịu hơn.
'Vương Uyển Uyển, vốn còn muốn ra tay thêm một lần nữa, lúc này lại đứng sững sờ ngay tại chỗ.
Tiếp theo đó trên mặt cô lộ vẻ vui mừng, cô vội vàng tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395767/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.