“Cái gì?”
Quản lý Vạn nghe vậy, trong lòng ngập tràn nỗi hoảng sợ.
Lời này mặc dù là từ miệng của Lưu Đình, nhưng ông ta biết, Lưu Đình rất giỏi hiểu ý ông chủ Chu Bỉnh Khôn.
Nếu cô đã quyết định như vậy, thì ông chủ Chu Bỉnh Khôn cũng sẽ làm như vậy.
Nghĩ đến đây, quản lý Vạn không khỏi nhìn về phía Trịnh Dương với ánh mắt cầu cứu.
Ông ta là vì Trịnh Dương mà ra mặt, mới dẫn đến kết cục này.
Lúc này, Trịnh Dương cũng chỉ biết chết lặng.
Lý Quân vậy mà thật sự là khách quý của Chu Bỉnh Khôn.
Cái thằng dân quê mới ra tù kia dựa vào cái gì chứ?
Nhất là Lục Kỳ, cô ta không thể nào chấp nhận được sự thật như vậy.
Trong lòng cô ta, Lý Quân mới ra tù, thì phải chật vật khốn khổ đến không chịu nổi mới phải.
“Được rồi, mọi người giải tán đi, chủ tịch Chu sắp tới rồi” “Anh Lý, anh là khách quý, mời anh vào trong ngồi.” Lưu Đình khách sáo nói. “Được.” Lý Quân đang muốn bước đi. “Chờ một chút.”
Lúc này, Trịnh Dương đột nhiên lớn tiếng hô.
Giọng nói lập tức thu hút ánh mắt của mọi người.
“Thư ký Lưu, cô không thể sa thải quản lý Vạn. Mà ngược lại, cô nên đuổi cái thằng Lý Quân này ra khỏi buổi tiệc mới đúng.”
Nghe được những lời như vậy, những người xung quanh lập tức chết lặng.
Lý Quân là khách quý của Chu Bỉnh Khôn, sao có thể bị đuổi ra khỏi bữa tiệc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395751/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.