Suy nghĩ một lúc, anh đi tới nhặt viên nguyên thạch kia lên rồi nói: “Thật hay giả, sau khi cắt ra sẽ biết thôi.”
Chu Bỉnh Khôn nhìn viên nguyên thạch, trên mặt có chút do dự.
Trong đổ thạch có câu: “Thà nứt một đường còn hơn cắt một miếng”.
Với một mảng xanh lớn lộ ra trên đá như vậy, sẽ rất khó để cắt ra được ngọc bích.
Ông ta không nhịn nói: “Ông chủ Lý,viên nguyên thạch này e rằng không thể thu được đồ tốt.”
Tôn Sư phụ ở bên cạnh thì hừ lạnh một tiếng.
“Tôi làm sao có thể nhìn lầm được chứ? Cậu muốn nhặt đồ tốt từ tay tôi? Chỉ sợ là cậu phải ngậm trái đẳng rồi!”
“Thậm chí tôi rất hoài nghi về thân phận ông chủ Lý này của cậu đó. Sẽ không phải là kiểu tên ất ơ nào đến đóng giả ông chủ chứ?”
Lời nói của Tôn sư phụ rất khó nghe.
Chu Bỉnh Khôn nghiêm túc chỉ trích: “Tôn sư phụ, ông có thể nghi ngờ năng lực giám định đá quý của ông chủ Lý, nhưng thân phận của ông chủ Lý thì không thể giả mạo được.”
Lý Quân phớt lờ họ, tìm Quách Phong Xuân yêu cầu một cây bút gel, vẽ một đường lên đó rồi nói: “Cắt nó từ đây.”
Người thợ cắt đá chỉ có trách nhiệm làm tốt công việc của mình, theo yêu cầu của Lý Quân, hắn nhận lấy viên nguyên thạch to bằng một nằm tay kia đặt dưới bánh răng máy cắt đá.
Cùng với âm thanh chói tai khó chịu vang lên, viên đá đã bị vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395695/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.