Hắn không hề nghỉ ngờ gì nữa về sự tàn nhãn của Lý Quân.
“Mày thật sự để để tao gọi? Đừng có hối hận đấy.”
Vương Tuấn Dã nghiến răng bấm một số.
Hắn gọi Lâm Hải, quản gia của nhà họ Vương.
Trước khi lâm Hải vào làm ở nhà họ Vương, ông ta là một người đàn ông to lớn, có thể giết cùng lúc hơn chục mạng người.
Sau đó, ông ta được nhà họ Vương thuyết phục và tình nguyện trở thành quản gia của nhà họ Vương.
Sau khi gia nhập nhà họ Vương, ông ta không hề kiềm chế bản thân, mà còn hành động tàn nhẫn hơn.
Ông ta ở Seoul, cách Sở Châu không xa, nên có thể đến đó nhanh nhất.
Khi nhắn đến nhà họ Vương, mọi người thừa biết đó là một gia tộc quyền lực, nhưng nhắc đến Lâm Hải, ai ai cũng cho hắn là một kẻ điên.
Điện thoại được nối máy rất nhanh.
“Thiếu gia, ngài gọi tôi có việc gì vậy?”
Một giọng nói vang lên, tràn đầy năng lượng.
“Quản gia Lâm, tôi bị đánh, ở Sở Châu, hắn ta vặn gãy tay tôi rồi... Mau tới đây đi, ây da... Nếu không, tôi sẽ chết mất.”
Giọng nói của Vương Tuấn Dã như sắp khóc. “Ai dám làm chuyện đó? Thật đáo để.” Đầu bên kia điện thoại, Lâm Hải bỗng nhiên lo lắng.
Lần này Tam thiếu gia và ông ta cùng đến Sở Châu, nhưng giữa chừng ông ta lại có việc đột xuất phải đến Seoul.
Không ngờ thiếu gia vừa rời đi nửa ngày lại xảy ra chuyện, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395674/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.