Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Phong Hạng Thiên. Trong lòng Lý Mộng Vân đau xót: “Hạng Thiên, chiếc vòng tay này là thật hay giả thì đều là tấm lòng đứa nhỏ, chúng ta nhanh lên ăn đi, đừng nhìn nó.”
Lý Mộng Vân thực sự sợ rằng nếu Phong Hạng Thiên nói chiếc vòng tay là giả thì Lý Quân sẽ thực sự xấu hổ.
Lúc này, Lý Mộng Vân vừa nói xong, Bạch Tú Dung liền sốt ruột nói: “Chị dâu, chị đang nói cái gì vậy? Lý Quân vừa nói nó là thật mà”
“Nếu là sự thật thì chị còn sợ cái gì? Chị nên vui mừng vì một đứa cháu trai tốt đã mua cho chị một chiếc vòng tay ngọc bích đặc biệt.”
Bạch Kính Đình nhìn Lý Quân.
“Lý Quân, cậu vẫn khẳng định chiếc vòng tay là thật sao?”
“Đương nhiên.” Lý Quân cười nhạt.
Ngay cả vào lúc này, trên mặt anh vẫn không có một sự thay đổi tâm trạng nào.
“Cậu đúng là rất có năng khiếu lừa gạt!” Bạch Tú Dung cong môi.
Lúc này, sắc mặt Phong Hạng Thiên càng ngày càng trở nên nghiêm túc hơn.
Cuối cùng, ông nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu.
“Hạng Thiên, có phải hàng thật không, ông nói cho mọi người biết đi.”
Bạch Tú Dung thiếu kiên nhãn nói. Bà rất háo hức muốn biết kết quả.
Lúc này, Phong Hạng Thiên nhìn Lý Quân và hỏi: “Cháu mua chiếc vòng tay này ở đâu?”
“Nó là do một người bạn tặng cho cháu.” Lý Quân nói.
Phong Hạng Thiên hít một hơi thật sâu, nhìn mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395655/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.