Trong câu lạc bộ Vân Đăng. Hoäc Đông đang ngồi uống trà.
Một đám thanh niên nam nữ quỳ ở đó, không dám làm gì, nơm nớp lo sợ.
Còn Bạch Vi thì tóc tai bù xù, trên mặt in rõ mấy dấu bàn tay.
“Mẹ kiếp, còn dám gọi điện cầu cứu, ông đây thấy mày muốn chết rồi đúng không?”
Một tên to con kéo tóc Bạch Vi đập mạnh vào vách tường hai cái.
Bên cạnh, không một ai dám lên tiếng.
“Được rồi.” Lúc này, Hoắc Đông mới mở miệng: "Một cô. gái xinh đẹp như vậy, đánh hỏng sẽ không tốt.”
“Hoäc Đông tao cũng là người nói lý, bọn mày đánh em trai của tao, đương nhiên phải trả giá thật lớn. Không phải
thích gọi điện thoại sao? Được, để cho chúng nó gọi.”
“Nam thì mỗi người lấy một triệu tiền chuộc, nữ thì ở lại hầu hạ anh Đông một đêm là được.”
“Một đêm một triệu, bọn mày kiếm lời lớn rồi đấy.” Nghe vậy, thân thể của mấy người phụ nữ càng run hơn. Bạch Vi đã bị dọa đến khóc nấc.
Ai sẽ đến cứu cô đây?
Hai mươi phút sau.
Cửa phòng bao mở ra.
Phụ huynh của mấy người con trai đều lần lượt đi vào.
Trong đó có một người trung niên vóc dáng cao lớn, vừa mới bước vào cửa, liền cười ha ha:
“Anh Đông, bọn nhỏ không hiểu chuyện đắc tội anh, tôi nghe nói đến chuyện này, lập tức chạy tới xin tội với anh.”
Đây là cha của Trương Siêu, Trương Hữu Đức. Là một doanh nhân tư nhân trong thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395630/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.