Hai năm sau.
Hội nghị đã kéo dài hơn một tiếng đồnghồ, rõ ràng điều hòa hoạt động bình thường, nhưng nhân viên cấp cao lạichảy mồ hôi như mưa, khăn tay lau kiệt lực, có thể vắt ra một đống nước.
Từ cuối tuần tới giờ, giá thị trường tăng mạnh, xã hội trị an cũng tốt làm người tavừa lật tờ báo ra xem cũng chỉ ngáp một cái. Vào một ngày đẹp trời nhưthế này, có ý nghĩ nghỉ ngơi là không tránh được, ấy vậy mà Long đầu lão đại (Ở đây hiểu là Tổng tài ) lại cực kỳ khó chịu.
Long đầu lão Đại chỉ hắt xì một cái màthôi đã khiến cho hàng loạt cán bộ cao cấp run lạnh cả người. Nhưng nếulão Đại bão nổi? Ai, mới nghĩ mà đã thấy thảm rồi.
Mới vài ngày mà thôi, đã có ấy nhân viên đăng ký tạm trú tạm vắng tại bệnh viện rồi. Giờ càng xuất hiện nhiềucác Giám đốc (Đây là một công ty đa ngành, mỗi ngành đều có một giám đốc riêng, còn MT ca có thể hểu như là Tổng Giám đốc vậy ) muốn xin phép‘nghỉ hưu non’, nhưng lại sợ Tổng tài uy quền tặng một câu:’ Nghỉ phéprồi thì cũng đừng trở về nữa!’
Mà bây giờ mới là thứ tư, những ngày khốn khor của họ vẫn còn tiếp tục……
Trần Quản lý ướt sũng mồ hôi ấp úng giải thích công trình vì sao lại tăng trưởng chậm.
” Hỗn trướng!” Tay đập mạnh lên bàn,‘Phanh’ một tiếng, làm hơn hai mươi vị Giám đốc thếu chút nữa nhảy dựng. Lạc Mộ Thiên mắng:” Ông đang nói cái quái gì thế? Một khi đã phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ac-nam/2467079/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.