Nếu một ngày nào đó, hai người từng thân quen nhất gặp lại nhau, câu đầu tiên họ sẽ nói là gì?
Nhiều người sẽ nói: Lâu rồi không gặp.
Cũng có người sẽ hỏi: Dạo này sống tốt không?
Nhưng Hà Viện chẳng nói được lời nào, bởi vì người đàn ông đứng trước mặt cô đã cho cô biết câu trả lời.
“Ông chủ?”
Từ Hạ Bân thấy ông chủ đờ đẫn, liền đưa tay vẫy vẫy trước mặt anh.
“Ông chủ, chúng tôi muốn gọi món?”
Tôn Lập Côn khẽ giãn người, ánh mắt nhìn qua người đàn ông đang đứng bên cạnh cô gái, chậm rãi nói: “Xin chào, hai người muốn gọi gì?”
Từ Hạ Bân nhìn thực đơn một lượt, khựng lại giây lát, rồi nghiêng đầu nhìn sang Hà Viện.
“Cô Hà, cô xem muốn chọn loại nước lẩu nào trước?”
Thấy cô không phản ứng, Từ Hạ Bân đưa tay vỗ nhẹ vai cô, “Cô Hà? Cô xem thử muốn loại nước lẩu nào?”
Hà Viện khẽ ngẩng đầu lên, “À” một tiếng.
Cô cúi xuống, nhìn chằm chằm vào thực đơn một cách trống rỗng, Hà Viện có thể cảm nhận được có một thứ gì đó sâu thẳm bao trùm l*n đ*nh đầu, kiềm chế, kiên cường, cũng thật phức tạp.
“Cô Hà? Cô thích vị nào, hay để chủ quán giới thiệu một chút nhé?”
Hà Viện bất ngờ quay đầu lại, “Không cần.”
Từ Hạ Bân sững người, há miệng muốn nói, đưa mắt nhìn Tôn Lập Côn, người đàn ông từ đầu đến giờ vẫn im lặng.
Hà Viện cảm thấy mình phản ứng có phần gay gắt, miễn cưỡng nở một nụ cười với Từ Hạ Bân, “Không cần đâu, không phiền chủ quán, chọn loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-non-trong-tam-mat-sam-man/5019439/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.