Nửa đêm hôm ấy, Lương Trì Khê lại phát sốt.
Lúc đó không hiểu sao Lương Khúc lại đột nhiên giật mình tỉnh lại, tim đập cực nhanh, cả người đều cảm thấy có điểm nào đó bất ổn. Nàng vội đi vào gian trong, vén màn trướng lên, ánh trăng nhàn nhạt xuyên qua cửa sổ, Lương Trì Khê vẫn an tĩnh nằm ở trên giường như thường ngày, tư thế nghiêm chỉnh, dáng ngủ rất ngoan nhưng gò má lại đỏ bừng một cách bất thường. Lương Khúc đưa tay lên sờ thử, sờ xong liền lập tức chạy như bay ra ngoài.
Lần đổ bệnh này khá nghiêm trọng, cả người Lương Trì Khê đã rơi vào trạng thái hôn mê. Đại phu chuyên khám bệnh cho hắn vốn là lão ngự y trong cung, hiện giờ đã cáo lão hồi hương, y thuật cao minh, kinh nghiệm phong phú.
Ngô đại phu vừa bắt mạch vừa liên tục lắc đầu – “Gió độc vào cơ thể, cực kỳ hung hiểm.”
Nếu là người thường bị nhiễm lạnh thì chỉ cần uống thuốc giảm sốt là được nhưng thân thể Lương Trì Khê lại quá yếu ớt, hễ nhiễm lạnh là khiến cho bệnh cũ tái phát, vô cùng khó giải quyết.
“Ngô đại phu, ông nhất định phải cứu lấy thiếu gia nhà tôi.” – Móng tay Lương Khúc bấm sâu vào lòng bàn tay, cố lắm mới giữ cho âm thanh không run rẩy.
Ngô đại phu thở dài, nhìn người thanh niên tuấn tú nằm trên giường. Ông chữa bệnh cho Lương Trì Khê đã mười mấy năm, vô cùng hiểu rõ bệnh tình của hắn.Một người đang ở những năm tháng đẹp đẽ nhất của đời người như hắn lẽ ra nên khỏe mạnh hăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-ky-cung-chieu/272198/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.