Vở kịch vừa kết thúc khán giả bên dưới khán đài liền vỗ tay như sấm rền. Mãi đến khi bước chân vào hậu trường Cố Niệm mới lấy lại được chút tỉnh táo, cốt truyện cải biên này quả thật làm cậu sang chấn không hề nhẹ. Cậu vừa đặt chân vào phòng nghỉ chuyên dùng để hóa trang, thay quần áo thì Cố Tùng Nhiên cũng lần theo bước chân cậu tiến vào trong.
"Anh, anh đi nhanh như vậy là muốn trốn ai sao? Đi cũng không chịu đợi em một chút." Cố Tùng Nhiên tủi thân ơi là tủi thân, nhào tới như một con mèo to xác ôm Cố Niệm vào lòng, sau đó hắn lại cọ rồi lại cọ hệt một chú cún con, thân hình hắn lại cao lớn giống một chú chó trưởng thành.
Cố Tùng Nhiên một bên cọ cọ, một bên không quên dùng lòng bàn tay rộng lớn, rắn rỏi nâng cặp vú bự mềm mại lên xoa nắn.
Thời điểm chiếm tiện nghi vẫn còn nhớ rõ người này là anh trai mình sao? Cậu cứ tưởng hắn sẽ tạm thời mất trí nhớ.
"Buông anh ra, anh muốn đi thay quần áo." Cố Niệm lần đầu tiên mặc quần áo của nữ, dù quần áo là do Cố Tùng Nhiên đặt thợ may, khớp đến từng số đo trên người cậu, nhưng cậu mặc vào vẫn thấy bộ váy này rất chật chội.
"Anh cứ mặc như thế đừng thay ra, có được không anh? Đây là lần đầu tiên em được xem anh mặc đồ nữ, thật sự xinh đẹp nghẹt thở a, anh sờ sờ *** bự của em thử đi, tại anh mà *** của em n*ng không chịu nổi, cứng ơi là cứng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-hoa-ngay-ngay-dem-dem-deu-bi-doa-cho-run-ray/885575/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.