Gió đêm man mát nhẹ nhàng lướt qua đồng cỏ xanh mướt, đem cả đồng cỏ trởthành những cuộn sóng mềm mại, phập phồng lên xuống, đẹp vô cùng.
Áo choàng của Diệp Hiểu Hạ bị thổi bay lên, tóc cũng bị thổi tung lên,dưới ánh trăng yên tĩnh này, mọi thứ trong trời đất đều bị thổi tung. Cô vươn tay, đem sợi tóc bay tán loạn trên mặt cài ra sau tai, sau đó mớichậm rãi đi tới chỗ đàn trâu đang thản nhiên gặm cỏ.
Đến phạm vi công kích xa nhất, cô dừng chân, lấy pháp trượng gỗ thô từ sau lưngxuống, chọn một con trâu, học theo các pháp sư khác, chậm rãi niệm HỏaCầu Thuật. Động tác này cô đã nhìn rất nhiều lần, vô số lần tưởng tượngngười niệm pháp thuật kia là mình.
Cho đến khi, quả cầu lửanho nhỏ bay ra từ tay cô, khiến cô cảm giác khẩn trương không nói nênlời. Quả cầu lửa bay ra, âm thanh ‘’đồm độp’’ giống như đang thiêu đốttâm trí cô, có một sự hưng phấn kỳ quái. Quả cầu lửa vẽ lên một đườngcong hoàn mỹ giữa ban đêm, rốt cục "Bùm" một tiếng đập vào trên ngườicon trâu mà Diệp Hiểu Hạ chọn.
"-103" Giá trị thương tổn lậptức xuất hiện trên người con trâu, mà thanh máu xuất hiện khi bị côngkích ở trên đầu con trâu cũng lập tức giảm ba phần tư. Nhìn giá trịthương tổn này, Diệp Hiểu Hạ hơi ngây người, cái này cao hơn rất nhiềulần so với lúc cô dùng cành cây...
Con trâu kia lập tức quay đầu, hai mắt đỏ như lửa, trong lỗ mũi thổi phì phì phẫn nộ, chạy nhưđiên tới chỗ Diệp Hiểu Hạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/2202746/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.