Cực Hạn giống như một cái động không đáy, tân thủ cuồn cuộn không ngừng đi vào thôn từ điểmsinh ra, lại là buổi sáng sớm (trò chơi thời gian),nhưng vẫn không códấu hiệu dừng lại. Không chỉ như thế, tựa hồ còn càng nhiều lên.
Lại nói tiếp, cái vòng ánh sáng (điểm sinh ra ý) kia thật sự rất thần kỳ.Luôn luôn tản ra ánh sáng sâu kín màu xanh ngọc, cho dù ở ban ngày, ánhmặt trời tươi đẹp cũng không có che được màu sắc độc đáo của nó, ngượclại càng thêm hấp dẫn người khác. Diệp Hiểu Hạ đem quầy hàng đặt ở đốidiện vòng sáng đó, không biết vì sao, nhìn vòng sáng kia cô luôn có mộtcảm giác tang thương. Kỳ thực, cô mới vào trò chơi mười mấy giờ thôi(hiện thực thời gian),nhưng là, trong mười mấy giờ này đã trải quanhiều sự việc làm cô cảm thấy kinh tâm động phách.
Có lẽ nhữngviệc này cũng không đáng là gì, nhưng đối với Diệp Hiểu Hạ từ nhỏ đếnlớn đều sống một cuộc sống bình thường như một đường thẳng, trừ món nợmột trăm sáu mốt vạn tám ngàn đồng (chính xác là 1,648,000 nhân dân tệ)bất ngờ kia, mười mấy giờ này thật khó quên.
Lần đầu tiên chơitrò chơi, lần đầu tiên quen biết người xa lạ, lần đầu tiên thăng cấp,lần đầu tiên làm nhiệm vụ ẩn, lần đầu tiên sử dụng kỹ năng, lần đầu tiên buôn bán, lần đầu tiên bị người mắng chửi, lần đầu tiên kiếm tiền...Bao nhiêu cái lần đầu tiên làm cô cảm thấy tinh thần phấn chấn, không hề buồn ngủ.
Chẳng sợ Trúc Nhận Ngàn Trần, Máng Xối Hoa Lưu và Điền Gia Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/2202736/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.