Âm thanh từ hai bên bờ sông không ngừng vọng tới. Con thuyền nhẹ nhàng trôi qua ngàn ngọn núi. 
Diệp Hiểu Hạ còn nghĩ là cả đời này không bao giờ nhìn thấy phong cảnh tuyệt mỹ như vậy, không ngờ, ở trong cực hạn, cô lại có thể thaya được phongcảnh này. 
Đứng ở đầu thuyền nhìn lên, chỉ thấy dãy núi hai bên bờ sông giống như mọc ra từ dưới nước. Trên núi mọc đầy loại cây lạ côkhông biết tên, hoặc cứng cáp, hoặc mềm mại, mọc chi chít xen lẫn nhau,làm người ta không nhìn rõ. 
Mà ở trên đỉnh núi đó, luôn nghe thấy tiếng khỉ kêu, chúng nó nhẹ nhàng mà bay qua, dùng chân bâm lấy sợi dây mảnh, ở trong khung cảnh thanh sơn bích thủy này, đẹp như chỗ thần tiên ở, không nhiễm chút nhân khí. 
Cúi đầu nhìn xuống, nước sông trong suốt, mặt sông tuy bằng phẳng, nhưng tốc độ chảy không chậm, thường có cá nhảy lên. 
Diệp Hiểu Hạ không khỏi ngây ngốc nhìn, cô đã hiểu vì sao Cực Hạn có thểthịnh hành toàn cầu rồi, vô luận là loại người gì, ở đây cũng đều có thể tìm thấy thứ mình theo đuổi. 
Người chèo thuyền đang hát một cakhúc mà Diệp Hiểu Hạ chưa nghe bao giờ, giọng hát khàn khàn mà vang vọng ở giữa khung xảnh thần tiên càng tăng thêm vài phần ý nhị không nói lên lời. 
Xa xa có một âm thanh uyển chuyển mang phong cách cổ xưacủa đàn cổ truyền đến hợp cùng tiếng hát của người chèo thuyền, DiệpHiểu Hạ lập tức nhìn sang, chỉ thấy xa xa có một con thuyền đi ngượcdòng đi tới, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/2202677/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.