"Ha ha, tôi đã biếtsẽ như vậy." Tiếng đàn của Vân Ẩn im bặt, anh thu đàn lại, đứng lên:"Chúng ta cũng chơi đùa với bọn họ đi." Anh đi vài bước về phía cửa, sau đó lại dừng bước, chậm rãi quay đầu: "Thông báo cho người trong cônghội chuẩn bị một chút, tuần sau tối tái chiến Bích Thủy thần thú."
“Vâng."
Sao không có ai nói với cô thực ra nhận người cũng là một chuyện vô cùngvất vả. An bày xong cho hơn hai tram người, thuận tiện chào hỏi, đã đếnbuổi tối. tên gia hỏa không chịu trách nhiệm Túy Lí Thiêu Đăng cư nhiênlogout ngủ, Diệp Hiểu Hạ nghiến răng nghiến lợi, cô không cảm thấy anhvất vả bao nhiêu, lí nào là vây?
Tiểu Ngũ một bên cũng không phải gia hỏa bớt lo, uy hiếp Diệp Hiểu Hạ nếu không cho ăn ngon sẽ bãi công, cuối cùng làm Diệp Hiểu Hạ chỉ có thể tiêu tiền mua một bàn thức ăn cho anh. Nhìn anh ngồi xổm ở đó hồng hộc ăn mì vằn thắn, Diệp Hiểu Hạ oánhận khinh bỉ, người kia là ảnh vệ gì chứ! Rõ ràng là một ăn hóa, một tên ăn hóa rõ đầu rõ đuôi an bày rất dễ dàng, kênh công hội này lập tức vôcùng náo nhiệt, nhưng Diệp Hiểu Hạ luôn không thích náo nhiệt như vậy,chỉ khi nhận người xong thì chào hỏi trong kênh công hội, rồi không lộmặt nữa. Giờ hết bận, cô vỗ vỗ bả vai, vừa định đứng lên hoạt động mộtchút, lại nhìn thấy một bóng đen đứng bên người cô.
Ngẩng đầu lên nhìn, người này không phải ai khác, là Tố.
Diệp Hiểu Hạ nhìn ánh trăng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/2202571/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.