Tố quần áo hắc y như trước, ôm hai tay tựa vào một gốc cây hòe bên cạnh Lôi Đình động. Tuy ngoài Lôi Đình động này đúng là nhiều người, nhưng lấy Tố làm tâm, trong bán kính ba thước một người cũng không có, như có người vẽ một vòng tròn trong phạm vi này, tất cả mọi người dè dặt cẩn trọng tránh khỏi cái vòng này.
Dù có người vô ý xông vào trong cái vòng luẩn quẩn vô hình này, cũng sẽ lập tức rời khỏi, phảng phất bên trong cái "Vòng luẩn quẩn" kia tràn ngập khí độc đưa người ta vào chỗ chết, chỉ cần ngốc nhiều một giây sẽ bất hạnh hy sinh.
Nhưng dù như thế, vẫn ngẫu nhiên có tốp năm tốp ba cô gái vọt vào vòng luẩn quẩn này, tiến lên tỏ vẻ gì, chẳng qua kết quả cuối cùng đều là vẻ mặt cầu xin đi vào đám người.
Diệp Hiểu Hạ đứng ở ven đường rất xa, nhìn xem một màn này, bỗng nhiên cô cảm thấy thật rối rắm, giờ đến cùng cô có nên đi lên chào hỏi không? Nếu cứ đi lên như vậy, có phải có vẻ quá đột ngột không. Nếu lúc này làm bộ như không thấy xoay người bước đi, như vậy ngày mai Trầm Hoan có tìm cô phiền toái không?
Trái cũng không phải mà phải cũng không đúng, Diệp Hiểu Hạ đang tiếp tục rối rắm, thì thấy Tố đứng thẳng lên đi tới chỗ cô.
Giờ nên làm thế nào? Cô có phải nên trốn một chút không? Diệp Hiểu Hạ nhìn thấy Tố đi tới chỗ mình, người chung quanh lập tức tự hiểu tránh ra một con đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/2202544/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.