Cửu công tử đã chết.Diệp Hiểu Hạ nhìn song kiếm ánh huỳnh quang trong tay, thở dài một hơi,xoay người giao bội kiếm cho tiểu Ngũ.
Tiểu Ngũ lại kỳ quái: “Đưa tôi làm cái gì?”
Diệp Hiểu Hạ híp mắt, lại liếc mắt nhìn thoáng qua thi thể Cửu công tử, ý vị thâm trường nói: “Tôi nghĩ, anh ta muốn anh mang song kiếm này cho VôSinh kia.”
“Hiểu Hạ?” Tiểu Ngũ nghiêng đầu không hiểu nhìn Diệp Hiểu Hạ.
“Tôi không phải ảnh vệ, tôi không biết có thể cảm nhận được tâm trạng củaanh ta không, nhưng hai người đều là ảnh vệ, tôi nghĩ anh nhất định biết giãy dụa trong lòng anh ta, cho nên, giao cho anh đi.”
Tiểu Ngũ nhìn song kiếm trong tay Diệp Hiểu Hạ, cuối cùng nhận lấy. Anh cúi đầu nói: “Hiểu Hạ, cám ơn cô.”
“Cảm ơn tôi làm gì?” Diệp Hiểu Hạ đứng ở nơi đó mỉm cười: “Giữa bạn bè nóilời này thật không thú vị.” Cô dừng một chút: “Nhưng anh, làm vậy khônghối hận sao? Anh vốn có thể tự do, làm gì lại bỏ mình vào như vậy.”
“Vậy cô cởi bỏ ước định với tôi, cô có hối hận khôn?”
“Không hối hận.” Ánh mắt Diệp Hiểu Hạ cứng cỏi: “Trên thế giới không có thuốchối hận, cho nên, chỉ cần làm qua thì đừng nói hối hận. Huống chi...”Bên môi cô lộ ra một tia cười nhạt: “Có một thời gian anh ở bên ngườitôi này, tôi tội gì nói hối?”
Tiểu Ngũ nở nụ cười: “ Vậy còn không đi ra ngoài, người kia tới tìm cô, không phải sao?”
Diệp Hiểu Hạ nghe thấy tiểu Ngũ nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/2202507/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.