Thư Tiểu Mãn ngồi trong căn phòng khách xa hoa mà hơi nơm nớp lo sợ. Cô lặng lẽ đánh giá trang hoàng xa hoa nơi này, trong lòng nhịn không được phát run, chỗ này hẳn là không phải mấy ngàn khối có thể mua được... Được rồi, xin tha thứ Thư Tiểu Mãn chưa từng trải việc đời, trong nhận thức của cô, mấy ngàn khối mua món gì đó đã là cực hạn trong cực hạn, cô thật sự tưởng tượng không ra, trên cái thế giới này còn có đồ đắt hơn mấy ngàn khối mới mua được.
"Tiểu thư, cô muốn uống trà hay là cà phê?" Một cô gái ý cười trong suốt đứng trước mặt cô cong hông hỏi.
"Nước, nước, là tốt rồi..." Thư Tiểu Mãn cũng không muốn biểu hiện khẩn trương như vậy, nhưng cô nhịn không được mà khẩn trương. Cô cũng không phải cố ý, nhưng, nơi này phảng phất là một thế giới hoàn toàn khác biệt thế giới của cô.
"Tốt, xin ngài chờ." Cô gái nho nhã lễ độ gật đầu với cô, sau đó rời khỏi. Chỉ để lại Thư Tiểu Mãn ngẩn người, cô thật sự không ngờ cô gái vừa rồi vẫn còn trừng mắt nhìn mình và viện trưởng Vương này, cư nhiên ở chỉ chớp mắt cười đến như nhìn thấy tổ tông vậy. Cô quay đầu cửa lớn vô cùng nhìn tinh mỹ xa hoa của phòng khách kia, vừa nãy viện trưởng Vương đi vào cánh cửa kia, không biết lúc nào mới ra.
Cô mới nghĩ như vậy, cánh cửa kia lập tức mở, viện trưởng Vương đi ra, lập tức đi đến ngồi xuống trên sofa bên cạnh Thư Tiểu Mãn. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/2202468/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.