Diệp Hiểu Hạ nhìn tờ giấy trước mắt nhịn không được mở to hai mắt, miệngkhông ngừng than thở : "Đây là cái gì a! Đây là cái gì a!"
"Bạch Thiên Minh có nói mày là sinh viên, không cần nói với tao hai chữ giấynợ mày cũng không biết." Tên cầm giấy nợ khinh thường hừ hai tiếng, dùng đôi mắt tà nghễ nhìn Diệp Hiểu Hạ.
Hắn dùng cây tăm trongtay xỉa răng, đem đồ ăn trong miệng phun ở bên cạnh giầy của Diệp HiểuHạ: "Đừng giả ngu với tao, mày và Bạch Thiên Minh ba tháng trước vay bọn tao một trăm vạn, bây giờ cả vốn lẫn lãi là một trăm sáu mươi vạn, nóiđi, bao giờ trả tiền? "
"Tôi khi nào thì vay tiền a! Lại cònlà vay nặng lãi! Các người có lầm không!" Diệp Hiểu Hạ cảm thấy da đầumình đã tê rần, cô chỉ về trường học bảo vệ tốt nghiệp, thuận tiện lấybằng tốt nghiệp thôi, tại sao mới về nhà liền gặp chuyện mạc danh kỳdiệu này?
Hiện tại cô bị hai tên khác giữ, không thể độngđậy, chỉ có thể lớn tiếng hô: " Ba tháng trước tôi còn ở trường học. Tôi vay tiền các người bao giờ?"
Tên ngậm tăm cau mày, ngoáyngoáy lỗ tai, có vẻ không vừa lòng khi Diệp Hiểu Hạ lớn giọng, hắn vẫyvẫy giấy nợ trên tay trước mặt Diệp Hiểu Hạ: "Mày nhìn kĩ cho tao. Giấytrắng mực đen, chữ ký có phải tên là Diệp Hiểu Hạ không?"
Diệp Hiểu Hạ đem ánh mắt nhìn xuống giấy vay nợ phía dưới, không khỏi trợn tròn mắt.
Góc bên trái giấy vay nợ quả nhiên rõ ràng có chữ kí tên cô, bên cạnh làchữ kí của Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/123841/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.