Cả tầng trệt của tòa nhà Trường Sinh được chia thành rất nhiều khu, một phòng trong số đó chất đầy các loại rượu, nếu có hứng thú còn có thể tự mình pha chế hương vị mà mình muốn, trong phòng có đủ mọi loại ly và bình thủy tinh chứa rượu mang màu sắc khác nhau, ánh sáng lấp lánh tuyệt trần. Lúc này, Thẩm Trường Hỏa đang ngồi bên trong uống rượu với Tần Yên, chỉ là không biết do không có hứng uống rượu hay là hai người quá nhàm chán mà bọn họ không kéo dài lâu, Tần Yên đặt ly rượu xuống, xoay người rời khỏi đó, đi đến đại sảnh.
Thẩm Trường Hỏa luôn lặng lẽ đi phía sau Tần Yên, không nói một lời, thậm chí anh biết cô đang đi đâu. Nếu nói ban đầu không biết, nhưng hôm nay đã biết rồi, chỉ cần Thẩm Định Trạch ra ngoài, cô nhất định sẽ ngồi chờ ở đại sảnh, cho dù sau khi Thẩm Định Trạch trở về không nói với cô một câu, ngay cả gật đầu tỏ ý cũng không, nhưng cô vẫn sẽ chờ đợi như vậy, tựa như sự chờ đợi của cô chỉ để khiến bản thân cô yên tâm, chỉ cần anh ấy an toàn trở về là tốt rồi.
Không biết đã qua bao lâu, có lẽ là một khoảng thời gian rất ngắn, cũng có lẽ là một khoảng thời gian rất dài, cuối cùng Thẩm Định Trạch cũng trở về, đôi mắt mù sương của Tần Yên bừng sáng, giống như ráng chiều được tà dương chiếu rọi, rực rỡ bao la hùng vĩ, mây trôi thất sắc, cô đứng dậy, bước tới chỗ anh.
Tần Yên không uống say, nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han-trien-mien/669763/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.