Lâm Tiêu đem Mavis về nhà thì liền đi thẳng xuống tầng hầm trong nhà của hắn. Đây là nơi Lâm Tiêu thường làm thí nghiệm với các loại ma pháp mới nên nó được xây dựng vô cùng kiên cố.
Hắn đặt cho Mavis nằm xuống mặt đất. Sau đó dùng ngón tay vẽ một cái ma pháp trận thẳng lên bụng của Mavis sau đó hắn liền đặt tay lên ma pháp trận đó.
Nếu đúng như Makarov nói thì Mavis mất đã hơn trăm năm rồi. Lâm Tiêu cần xác định xem trong thân thể Mavis còn lưu lại tí xíu tia linh hồn nào không. Vốn dĩ bình thường là không có nhưng mà lúc trước hắn gặp Mavis tại đảo Tenrou thì liền khiến cho Lâm Tiêu suy nghĩ lại.
Nhưng mà càng khiến cho Lâm Tiêu kinh ngạc đó là Mavis vốn không hề chết đi. Mà nó giống như là đang ngủ vậy.
“Không thể nào có ma pháp ngủ mạnh đến vậy được. Tuy rằng sinh cơ bừng bừng nhưng mà toàn bộ cơ quan đã ngừng hoạt động, đã vậy các tế bào dường như là giữ nguyên hiện trạng trong suốt hơn 100 năm nay.
Ngay cả ma pháp ngủ mạnh nhất mình từng biết cũng không có tác dụng khủng bố đến vậy. Chả lẽ có một sức mạnh nào đó vượt qua cả nhận thức của mình sao?” Lâm Tiêu bắt đầu suy đoán.
Bây giờ hắn đã không cần phải hồi sinh Mavis nữa rồi bởi vì Mavis vốn không có chết đi.
“Hay thử dung quang ma pháp để tinh lọc những trạng thái xấu? Hay mình có lẽ nên sử dụng phép hồi lực cảu mộc ma pháp?” Lâm Tiêu bắt đầu suy tính cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han-thoi-mien/1807552/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.