Mira chậm rãi mở mắt ra, đập vào mắt nàng là một trần nhà bằng gỗ, Mira dụi dụi mắt một lúc sau đó liền ngồi dậy, nàng nhìn quanh thì phát hiện đây là căn phòng vô cùng quen thuộc đối với nàng!
Cạch!
Lúc này cửa liền mở ra, Lisanna và Elfman liền đi vào. Khi thấy Mira đã tỉnh thì Lisanna liền vui vẻ nói:
“Mira-nee! Chị tỉnh rồi!”
Mira nghe vậy thì cười hỏi:
“Chị đã ngủ bao lâu rồi?”
“Từ khi anh Hayase đưa chị về đến thì chị đã ngủ một ngày rồi!” Elfman nói!
“Vậy sao! Vậy là Hayase đã cõng chị về đến tận nhà a! Phải cám ơn cậu ta mới được!” Mira cười nói!
“Cõng? Không đâu! Anh ấy ôm chị trong ngực từ đầu đến cuối đấy!” Lisanna nói!
Nghe câu này thì khuôn mặt của Mira liền cứng lại, nàng quay qua hỏi lại:
“Ý em là Hayase vác chị lên vai sau đó mang về đúng không?”
“Không phải! Là ôm theo kiểu công chúa ấy! Hơn nữa lúc ấy tay của chị còn nắm chặt lấy áo anh Hayase không chịu buông ra nữa.” Lisanna nói!
Lần này Mira liền chắc chắn, đôi má nàng liền bắt đầu ửng hồng lên, trán nàng liền bốc khói.
“Sao vậy Nee-chan? Chị không khỏe ở chỗ nào sao?” Elfman lo lắng hỏi!
“À...à...không! Chị không...không sao!” Mira ấp úng nói!
“Nhưng....nhưng mà mặt chị đỏ lên kìa!” Elfman nói!
“Chị đã nói là chị không sao mà!” Mira quay đầu đi một bên nói!
“Nhưng mà....!”
“Elf-niichan, anh không hiểu được đâu!” Lisanna bên cạnh cười nói!
“Hiểu điều gì cơ?” Elfman thắc mắc hỏi!
“Chị Mira đã trưởng thành rồi!” Lisanna gật gật đầu nói!
Mira nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han-thoi-mien/1807487/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.