“Đây là đâu!” một cậu bé mở mắt ra nói!
Cậu ngồi dậy và quan sát xung quanh, lập tức cậu liền phát hiện bản thân lúc này đang ở trong một nhà giam. Khi cậu bé đang nghi hoặc thì trong đầu cậu liền truyền đến một luồn ký ức, kỳ lạ là luồn ký ức này có số lượng cực lớn nhưng cậu lại không thấy đau đầu chút nào cả, giống như não của cậu đã đạt đến một cảnh giới cực cao vậy.
Một lúc sau khi cậu bé hoàn toàn tiếp thu toàn bộ lượng ký ức thì ánh mắt của cậu cũng thay đổi!
“Đây là cửa ải đầu tiên sao! Thật không Lâm Tiêu ta cũng có ngày phải phân chia thân thể ra như vậy!” cậu bé lẩm bẩm nói!
Cậu bé này không ai khác chính là Lâm Tiêu, hay nói cách khác là một nửa Lâm Tiêu vì trong người cậu bé chỉ có bộ não của Lâm Tiêu mà thôi. Bỗng nhiên Lâm Tiêu đưa ngón tay lên miệng và cắn. Nhìn thấy vết máu chảy ra và vết thương không hề lành lại thì Lâm Tiêu đã hiểu ra tình trạng hiện nay của hắn!
“Ta mặc dù sở hữu toàn bộ kiến thức như cũ nhưng mà cơ thể lại không phải bản thể! Cho nên có một số kỹ năng là không thể sử dụng, hơn nữa ta cũng không còn bất tử nữa nên càng phải thêm cẩn thận, ta không hề biết thế giới này sẽ nguy hiểm đến chừng nào! Hơn nữa phải càng sớm càng tốt tìm lại Quỷ Tâm mới được!” Lâm Tiêu lẩm bẩm!
Sau đó hắn liền quan sát xung quanh, trong nhà giam này không chỉ có mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han-thoi-mien/1807476/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.