Chương trước
Chương sau
"Cắt."
"Mỗi năm năm thủ lĩnh sẽ phát một lần cho các tiểu đội."
"Ngươi chỉ là một trong số người đầu tiên được phục dụng vì có công hiến thôi."
Miệng thì nói như thế, nhưng Bucky biết thứ này rất tốt. Hắn không được sử dụng nhưng về sau một số nhà khoa học tại tổ chức đã chiết xuất ra mười phần trăm trong thành phần thuốc trị thương.
Hiệu quả tương tự nên mới có thuốc phục hồi như bây giờ, mặc dù tác dụng chậm một chút nhưng vẫn ổn định thương thế.
Không mãnh liệt như thuốc trị thương.
"Hừ."
Shawn hừ lạnh một tiếng cũng không để ý đến mọi người một bước trước tiên rời khỏi hành lang.
Owen mặt dù ít nói, nhưng trong đầu cũng có chừng mực.
Hai lão già này đấu đá suốt mấy năm, luôn tìm cách buồn nôn đối phương không ai nhường ai.
Mia nhìn thấy hai người đối chọi gay gắt, đồng dạng đã quá quen thuộc tính cách của hai người bọn họ.
Ngay từ lúc đầu nàng còn khuyên can nhưng bây giờ liền mặc kệ.
"Mia à."
"Tối nay ngươi có thời gian rãnh không? Ta mời ngươi bữa cơm như thế nào?"
"Nghe nói quán bar trong trấn vừa xuất hiện số lớn thịt cua. Thứ này tại xa xôi phía đông nam di chuyển về."
"Không rãnh."
Mia thay đổi sắc mặt, Owen người này luôn lẽo đẽo theo nàng mỗi khi có thời gian rãnh, ngoại trừ trường hợp nhiệm vụ quấn thân tên đáng ghét này luôn làm phiền.
"Vậy thôi để khi khác."
Owen nụ cười hiền hòa biểu lộ bối rối.
Đợi Mia quay lưng đi trở về trong phòng của tiểu đội. Bucky vỗ vai Owen cho hắn cái ánh mắt một bộ ta hiểu ngươi ý tứ.
"Ngươi còn cố gắng theo đuổi cô nàng nhiều hơn."
"Tại trong tổ chức nàng là số ít người đạt được dị năng giả cấp 5 mà còn sống sót."
Owen gật đầu không biểu lộ, không biết trong đầu hắn nghĩ gì.
Trở về lại văn phòng. Owen tâm tình bất định.
— QUẢNG CÁO —
"Hừ, con đàn bà khốn kiếp, một bộ thanh cao."
"Hắc hắc, ai làm cho đội trưởng chúng ta cáu gắt đến như vậy."
Một tiếng nói xuất phát tại cửa phòng kèm theo tiếng bước chân chậm rãi đi đến.
Cũng không hẳn là tiếng nói mà là một dạng sóng âm truyền vào trong đầu Owen.
Người tới là là một tên nhân viên bình thường. Nhưng khi nghe được giọng nói này Owen thần sắc biến đổi.
"Hừ, đó không phải là việc của ngươi quan tâm."
"Hãy cẩn thận một chút nếu như ngươi bị lộ."
"Nơi này tai mắt nhiều, ngươi sẽ bị tra tấn đến chết nếu như để phía trên nghe được."

Vừa nói Owen vừa chỉ lên phía trên. Âm thanh hắn đồng dạng là phát theo âm tần sóng âm.
Nếu người ngoài nhìn vào, chỉ thấy hai người bọn họ im lặng nhìn nhau.
"Khối da này còn dùng tốt, chưa đến mức phải thay."
"Ta cũng không ngu ngốc đến mức để trên kia nghe được."
"Hừ, vẫn là cứ cẩn thận thì hơn."
"Chủ nhân bên kia muốn ngươi làm một số việc."
__ __
Trong một căn phòng dưới lòng đất của tổ chức.
"Nghiên cứu tiến độ thế nào rồi."
"Trong sách cổ của thời đại trước, một số cụm từ tối nghĩa khó hiểu."
"Chúng ta chỉ dịch được gần một nữa cuốn sách mà thôi."
Căn phòng cách âm, một số kỹ sư đang thao tác trên màn hình, phía bên phải căn phòng tràn đầy những chai lọ đủ loại màu sắc.
Bên trong căn phòng phía dưới cùng, một chồng dược liệu ngổn ngang dưới sàn.
David đẩy gọng kính của mình ghi chép số dược liệu thu vào hôm nay. Hắn là một nhà thực vật học, được tổ chức mang về phục vụ cho việc nghiên cứu các thành phần biến dị của thực vật sau tai nạn.
"Hôm nay lại thiếu mất oải hương."
Mặc dù bên trong số hoa cỏ này, David cũng sẽ yêu cầu thu thêm một ít hoa oải hương, điểm cống hiến cho ra gần như gấp đôi các dược liệu khác.
— QUẢNG CÁO —
Thành phần của thuốc trị thương cần ba gốc oải hương, nhưng hắn đang nghiên cứu một loại trà có tác dụng tương tự.
Căn phòng bận rộn, ai cũng có công việc của mình. Một bóng đen đột nhiên xuất hiện tại trước cửa phòng nghiên cứu.
Bóng đen đi đến tại bàn của quản lý.
"Chủ nhân muốn tài liệu các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?"
Người quản lý quay đầu lại thấy một cái bóng đen như mực đứng trước tại bàn làm việc của mình.
Hắn đồng dạng một thân mồ hôi lạnh, liên tục gật đầu.
"Vâng, đã chuẩn bị xong, mời ngài kiểm tra."
Nói xong hắn vội vàng xuất ra một khối màu tím sáng vuông vức, kèm theo đó một bình chất lỏng đỏ như máu có vô số sợi hắc khí màu đen lưu chuyển.
Sau khi xác nhận xong, bóng đen gật đầu chậm rãi rời phòng nghiên cứu.
Tên quản lý lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Cái khí tràng kia thật là đáng sợ.
Giống như thâm uyên đang nhìn chăm chú hắn vậy.
Hắn mặt dù biết cô nàng này là thuộc hạ của thủ lĩnh nhưng hắn không dám phớt lờ.
Đã từng một nhà nghiên cứu ỷ vào trí tuệ của mình không coi cô nàng ra gì.
Tối hôm đó đầu của hắn ngạnh sinh sinh sụp một khối trong phòng ngủ.
Đánh một cái rùng mình, tên quản lý lại tiếp tục công việc của mình.

__ __
Karl sau khi thu thập xong, xác nhận không sai về sau liền gật đầu.
"Ngươi làm tốt lắm."
Sau đó quay lại nói với Sena.
"Trong khoảng thời gian này, lưu ý một chút động tĩnh của hoàng gia, tiện thể chiêu mộ thêm vài người."
"Các ngươi nếu làm tốt thì trong vòng vài năm sẽ có một số vốn nhất định khi khế ước nô lệ hết hạn."
Sena gật đầu.
"Vâng, ta đã biết."
Sau khi chia tay đám người, Karl men theo đường cũ trở về thành Stack bàn giao nhiệm vụ.
— QUẢNG CÁO —
Tiến vào trong sảnh, sau khi giao trả nhiệm vụ ủy thác,khi đi ngang qua lối vào hắn va phải một người.
Người này khoác áo blouse trắng đã ngã sang màu đục.
"Xin lỗi, ta đang vội. Xin ngươi nhường một chút."
David hối hả, vì lúc hắn đang sắp xếp phân loại thảo dược, lại nghe thông báo có người giao trả nhiệm vụ nên hắn mới gấp như vậy.
Đây là việc của hắn làm hàng tuần, nếu không hoàn thành hắn phải tự thân đi thu thập. Đến lúc đó tiền thuê những thành viên trong tổ chức lại cao thái quá đến bất hợp lý, bù không được mất.
Karl nhìn sang người này. Nhìn thấy thần sắc của hắn cũng không phải cố ý nên cũng cười gật đầu.
"Không sao, cẩn thận một chút."
Sau đó David vội vàng quay người rời đi về hướng ủy thác nhiệm vụ.
"Ừm?"
Ánh mắt của Karl lóe lên, một cuốn sổ tay rơi ra trên mặt đất. Hắn định gọi lại cái người ban nãy nhưng mà đã mất đi bóng dáng.
Khẽ lắc đầu.
Karl nhặt lên liền quay người rời đi.
Trở về chính căn phòng của mình, hắn để cuốn nhật kí trên bàn, thả ba lô của mình xuống.
Tẩy sạch thân thể về sau, hắn lôi thẻ từ trong ba lô của mình, điểm cống hiến của hắn lúc trước chỉ có hai ngàn điểm, một số nhiệm vụ nhỏ lẻ cộng với số meitou bán được điểm cống hiến của hắn đã gần tám ngàn.
Thành quả làm nhiệm vụ trong ba tháng của hắn, đa số lợi nhuận thu về đều là do buôn bán meitou.
Loại đồ vật này chỉ có thể kiếm lậu được một chút, lâu dài buôn bán người trong Thánh quốc sẽ chú ý hắn bên này, nhất là cửa tiệm của Sena.
Lượt sơ một số tin tức tại bảng thông báo. Một cái tin khá bắt mắt làm hắn chú ý.
Trong tin tức có báo về cuộc xung đột giữa Hoàng gia Phoenix và thủ lĩnh Estasa, cuộc đụng độ giữa vương quốc Shek và Thánh quốc tranh giành quyền chủ động.
Trong một cuộc tranh luận về truyền thuyết khi các vì sao ở trên bầu trời tạo thành một vòng tròn.
Cánh cổng giao tiếp giữa hai đại lục địa sẽ mở.
Theo như hắn biết. Đại tai nạn lục địa này được chia làm bảy phần.
Một số thế lực đã lập nên từ đế chế cũ.
"Cánh cổng sẽ được mở ra sao?" Karl thì thầm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.