Ma pháp sư cấp năm sao? 
Năm tên cả kinh sợ hãi thốt lên. Thân thể đều run rẩy không vững. Không trách được bọn hắn. Hỏa cầu trên tay Thần Phong là hoàn mĩ hỏa cầu đấy, đạt đến đại viên mãn hỏa cầu thuật. Bọn hắn lăn lộn ở học viện cũng hai ba năm, cũng có nhãn lực nhìn ra.  Thần Phong hai mắt nhíu lại, miệng nhếch lên nụ cười tà. Năm tên thấy nụ cười tà dị của hắn thì sợ hãi không thôi. Bọn hắn hiện tại kẻ mạnh nhất là tên đại ca cầm đầu Nhĩ Bối kia, hiện tại là học viên năm ba. Chiến lực cũng chỉ là chiến sĩ cấp ba mà thôi. Đứng trước Ma pháp sư cấp năm, có cho gan hùm mật báo bọn hắn cũng không dám thở ra. Mặc dù tại học viện không cho phép học viên giết người, thế nhưng đánh cho nằm giường ba bốn tháng là đều có thể đấy. 
- Vị lão đại này, a a chúng ta thật là có mắt không thấy núi thái sơn, lão đại đừng chấp nhặt đám tiểu nhân vật chúng ta, chúng ta thật sự có mắt không tròng a! 
Cả năm người đều kinh hãi quỳ mọp xuống. Đối phương không phải pháp sư thông thường đâu, mà là ma pháp sư đấy. Đừng có thấy chỉ thêm một chữ mà xem nhẹ. Ma pháp sư tuyệt đối là vô địch trong đồng cấp. Nếu là ma pháp sư cấp bốn thì thôi đi, bọn hắn một tên chiến sĩ cấp ba, bốn tên chiến sĩ cấp hai còn có thể gắng gượng đỡ lấy. Thế nhưng đối phương là ma pháp sư cấp năm a, là ma pháp sư cấp năm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han-lien-quan/48660/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.