Lúc này hắn đang mắc tiểu, tiểu Thần Phong đang cương hết cỡ, độ to phải nói là không thể tả rồi. Ấy vậy mà một thân hình nảy lửa nóng bỏng vô cùng đè lên trên người hắn. Căng thẳng nhất là đôi gò bông vô cùng sung mãn đi ép hoàn toàn vào mặt hắn. Thần Phong dường như có cảm giác muốn nổ tung. Mùi thơm ngào ngạt ùa vào mũi hắn. Thần Phong có cảm giác như sắp chết đi vì sung sướng mất.
Thuyền chỉ lắc lư vài nhịp mạnh rồi trở lại bình thường, Ilumia giật mình thoát khỏi người Thần Phong. Hai má đỏ bừng, không nói thêm lời nào ngay lập tức bước ra ngoài. Thần Phong hai mắt còn dõi theo, âm thầm tặc lưỡi tiếc rẻ. Hồi tưởng lại tính cảnh vừa nãy, hắn tự tát cho mình hai cái đau điếng. Mịa, ngu đếy thể tả được, không ngờ lại chính nhân quân tử như vậy, một điểm sàm sỡ cũng không. Nhớ lại đôi thỏ bông mềm mại áp thẳng vào mặt khi nãy. Thần Phong không khỏi nuốt nước miếng một cáy ực.
- Hừ, lần sau, nhất định không để nàng thoát đi như vậy!
Hắn tự thề với mình như vậy, ngay sau đó lập tức chạy đi tìm chỗ giải quyết nỗi buồn. Hắn cũng không muốn mắc bệnh thận đâu.
Chuyến đi trên biển không kéo dài quá lâu. Đến sáng ngày hôm sau thuyền cũng đã cập bến. Thần Phong hai mắt tỏa sáng vô cùng. Trước mắt hắn là một bến cảng lớn, người dân đi lại rầm rộ. Cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
- A cuối cùng cũng lên tới đất liên rồi!
Thần Phong hớn hở, hắn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han-lien-quan/48656/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.