Hắn biện luận xong, bên ngoài đang đổ mưa.
Hôm nay hắn không mang dù.
Giáo sư Kim vui mừng nhìn cậu học sinh ưu tú nhất của mình rồi cảm thán: “Mấy tháng nữa thôi em sẽ chính thức kết thúc tháng ngày học tập nhỉ. Tư Ngôn à, em thật sự không ở lại viện nghiên cứu sao? Chúng ta cùng nỗ lực vì hạng mục ấy đã nhiều năm, nếu cứ thế từ bỏ thì đáng tiếc lắm.”
Nếu là ba năm trước đây, hắn nhất định sẽ rơi nước mắt ngay lập tức, cực kỳ trân trọng cơ hội này.
Nhưng hiện tại, chàng trai anh tuấn chỉ mỉm cười: “Thưa thầy, em sẽ xin ở lại làm giáo viên đại học.” Không vì gì cả, chỉ vì có thể có một công việc tan làm đúng giờ, được nghỉ hai ngày cuối tuần, không có tiết cũng được nghỉ, còn có cả kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, như vậy hắn sẽ có nhiều thời gian ở bên Tỉnh Miểu hơn.
Giáo sư Kim thở dài, ông gật đầu: “Cũng tốt. Giảng dạy và giải thích cũng là việc người có tri thức nên làm. Gia cảnh em như thế, đưa ra lựa chọn này cũng được lắm.”
Hắn gật đầu rồi giơ tay lên nhìn đồng hồ, sắp 12 giờ rồi.
“Nhà có việc à?” Ông cười nhìn dáng vẻ ngơ ngẩn của hắn, “Bạn gái chờ?”
Tịch Tư Ngôn bất đắc dĩ đáp: “Không có ạ.”
Giáo sư đưa cho hắn một chiếc dù: “Thầy còn tưởng em đang đứng đây chờ ai, về đi này.”
Hắn nhận rồi nói cảm ơn với giáo sư: “Cảm ơn thầy, em về trước ạ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-do-that-thuong/2740515/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.