Editor: lemonade
========
Thời gian trôi qua đối với Khang Vạn Lý như là tốc độ bò của con ốc sên vậy, bị một đống người vây quanh rồi bảo làm mẫu vẽ, còn không được nhúc nhích khiến cậu thấy vô cùng nhàm chán.
Mặc dù thời gian phác thảo ngắn hơn nhiều so với các cách vẽ tranh khác nhưng Khang Vạn Lý vẫn thấy chán. Khi giáo viên bảo hết giờ, các cô gái trong phòng vẽ bắt đầu nói chuyện rôm rả với nhau, cậu lập tức đứng dậy đi tới đi lui.
Thân thể được cử động, toàn thân đều thấy rất thoải mái, Khang Vạn Lý không ngừng vẫy tay với Ninh Tu, ý bảo rằng: "Tao đi thay quần áo đây."
Ở đây có máy sấy nên chỉ trong chốc lát thôi là có thể mặc quần được rồi.
Mặc váy đã thách thức lòng tự tôn của cậu quá nhiều rồi nên Khang Vạn Lý không muốn đợi thêm nữa.
"Đi đi, đi nhanh rồi về, đừng để bị lạc đấy nhé."
Khang Vạn Lý cười nói: "Đi có vài bước, lạc làm sao được."
Trong các cô gái có một người chú ý đến cậu: "Cậu muốn đi thay quần áo hả? Đừng có thay mà, mặc thêm chút nữa đi!"
"Đúng đó, cậu mặc váy đẹp mà!"
Khang Vạn Lý nhanh chóng chạy ra ngoài, tránh xa đám con gái đang ríu rít không muốn để cậu đi kia.
Cậu nghe nói rằng người học nghệ thuật chẳng mấy ai được bình thường cả, nhưng vẫn không tin, dù sao Tu vẫn luôn là một hình mẫu tốt đẹp, nhưng hôm nay cậu nghĩ câu nói đó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-do-me-luyen/2848687/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.