Điện thoại nhanh chóng được kết nối.
Số máy trực tiếp gọi vào phòng thư ký của Đổng Sa, người bên kia sớm đã dò ra số máy là từ ai, giọng nói căng thẳng alô một tiếng, tuy biết nhưng vẫn hỏi: “Xin chào, quý ngài tìm ai?”
Sở Tịch bâng quơ một câu: “Cho gặp Đổng Sa.”
Lúc y còn ở Sở gia, mỗi ngày đều vô số lần gọi điện như thế, lần nào cũng gọn lỏn một câu, tìm Đổng Sa. Thư ký ở đầu dây bên kia vốn đã quen lại giống như thất lễ mà thở gấp một hơi, thất thanh hỏi: “Cậu Sở à?”
Sở Tịch đáp: “Ừ.”
Mấy giây sau giọng nói của Đổng Sa vang lên, nóng vội khác thường: “Cậu Sở! Ngài——”
Sở Tịch ngồi trên giường, Trịnh Bình ngồi ngay cạnh, khẽ chau mày.
Sở Tịch điềm nhiên ngắt lời cô, nói: “Tôi rất khỏe.”
“Ngài đang ở đâu? Trịnh gia? Trịnh Bình có đó không?”
“Có,” Sở Tịch đáp, “Em nghe đã, tôi có mấy việc cần giao cho em.”
Đầu dây bên kia vang lên tiếng soàn soạt, có lẽ là kiếm tạm cái gì để viết, lát sau giọng nói của Đổng Sa lại vang lên, cố nén xúc động: “Ngài nói đi.”
“Ừ, việc đầu tiên, đừng huy động nhân lực đi tìm tôi nữa, tôi rất ổn. Việc bên ngoài cứ hỏi Kha Dĩ Thăng, việc trong nhà tự em quyết định. Phải xuất hay không xuất hàng hóa, cứ theo như cũ mà xử lý. Ngăn kéo trong phòng đọc sách của tôi có thư đã viết, đúng hạn thì gửi đi.”
Đổng Sa ghi lại hết, hỏi: “Ngài còn phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-dao-truy-sat/2355117/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.