*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Luyện võ?"
Lộ Toàn An nhíu mày lại.
"Sao con lại bắt đầu luyện võ rồi?"
Ông ta vừa định răn dạy vài câu, nhưng lập tức nghĩ đến đám thiếu gia ra ngoài tầm hoan tác nhạc khác. So sánh với nhau thì việc làm của đứa nhỏ Lộ Thắng này đã muốn tiến bộ rất nhiều so với những người kia, nên lời răn dạy vừa tới khóe miệng liền biến thành một hơi thở dài.
"Muốn luyện võ vẫn là tìm Triệu bá của con cố gắng đi theo học một ít, chớ có một mình mình mù quáng luyện, rất dễ xảy ra chuyện."
Ông ta lắc đầu, xoay người hướng ngoài phòng bước đi, đi được một nửa lại dừng lại nói.
"Còn về hiệu thuốc bên kia con muốn loại dược liệu gì thì cứ việc đi lấy, mức tiền tiêu ta cho con một tháng hai ngàn lượng."
Nói xong ông ta liền sải bước rời đi.
Nhị nương Lưu Thúy Ngọc thò tay ra dùng khăn mặt nhẹ nhàng lau mồ hôi cho Lộ Thắng.
"Cha của con ấy, ông ấy chính là mềm lòng."
Bà ta thở dài một hơi.
"Ông ấy và lão gia tử Từ gia là anh em kết nghĩa, hiện nay xảy ra chuyện thế này trong lòng ông ấy cũng rất khó chịu. Con muốn luyện võ là chuyện tốt. Chỉ là người khác luyện võ đều là từ nhỏ đã bắt đầu đào tạo cơ sở, bây giờ tuổi tác cách biệt thế này... chung quy là đã chậm một chút..."
Bà ta đã nói huyên thuyên mấy thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-dao-thien-ma/143695/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.