Gió lạnh như đao cắt, tuyết lớn bay lả tả.
Lộ Thắng vừa mở mắt liền nhìn thấy mình ngồi ở trên một chiếc xe ngựa màu vàng xám, thùng xe có chút lắc lư, bên cạnh có tiểu nữ hài đang nhỏ nhẹ nói chuyện.
Bên ngoài thùng xe là từng mảnh từng mảnh tiếng người ầm ĩ huyên náo. Có tiếng rao hàng, tiếng gào to, tiếng quát khen hay, còn có tiếng cười đùa của đứa nhỏ.
Lộ Thắng thở ra một hơi thật hơi thật dài, hắn biết hắn không quay về được rồi. Từ một tay lỏi đời ngồi ăn rồi chờ chết ở trong xí nghiệp nhà nước, sau một lần uống say tỉnh lại thì đã tới thế giới này. Cho tới bây giờ đã có năm ngày rồi.
Hắn khịt khịt mũi, tron không khí có mùi thơm của rượu, mùi bánh nướng cùng với bánh rán chiên dầu.
"Ây da, rượu bạch quế của Quế Hoa phường càng ngày càng thơm rồi."
Trong buồng xe thiếp thân thị nữ Tiểu Xảo bi bô nói.
Tiểu Xảo năm nay chỉ mới có mười hai tuổi, lại thêm trời sinh gương mặt em bé, lớn lên thân hình cũng xinh xắn nên nhìn sơ qua chẳng khác gì với đứa nhỏ mười tuổi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn ục ịch trong trắng lộ hồng, mặc váy màu xanh làm bằng bông vải, trong tay còn đang chà xát dây buộc tóc chuẩn bị buộc tóc cho Lộ Thắng xuống xe.
Loại dây buộc tóc này được làm thành từ một loại vỏ cây giao rất quý giá, thứ này sẽ tự nhiên tản mát ra mùi thơm nhàn nhạt. Nhưng nó có một chỗ bất tiện duy nhất chính là vào lúc trời lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-dao-thien-ma/143691/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.