Trước khi Lương Kinh Diễm tới Khu bảo tàng Ngọc Sơn, cô ta cũng đã điều tra tư liệu của Tiêu Cửu Cửu và Phượng Thần.
Thông qua việc xem nội dung tư liệu điều tra về Tiêu Cửu Cửu và Phượng Thần, cô ta được biết, Tiêu Cửu Cửu và Phượng Thần đều là trẻ mồ côi, lại còn không rõ lai lịch. Từ nhỏ, bọn họ vẫn lớn lên ở trong Cô nhi viện, sau khi hai người bọn họ được Tiêu Cẩn Chi nhận nuôi, cả hai cũng đi học và làm việc rất có quy củ. Ngoại trừ điểm sáng duy nhất từ năm năm trước, bọn họ được Tiêu Cẩn Chi, người có thân phận hiển hách nhận nuôi ra, về cơ bản những thứ khác có thể nói là chỉ thuật lại qua loa, quả thật không có chỗ nào khiến người ta cảm thấy có chút đặc biệt.
Cô cảm thấy một người như vậy, hẳn không có điều gì có thể uy hiếp được mình, cho nên, cô đã tìm tới cửa!
Ở trong ý nghĩ của Lương Kinh Diễm, cho dù cô tới nơi này để trừng trị Tiêu Cửu Cửu, dựa vào gia thế của cô, dựa vào mối quan hệ tốt đẹp và hài hòa giữa cô và mẹ Tiêu, mặc dù cô và Tiêu Cẩn Chi sắp trở thành vợ chồng chưa cưới theo kiểu quan hệ thông gia vì lợi ích, cho dù Tiêu Cẩn Chi thật sự muốn che chở cho Tiêu Cửu Cửu, cô cho rằng anh cũng sẽ không dám công khai trở mặt với cô.
Nhưng mà, sau khi Lương Kinh Diễm gặp được chính Tiêu Cửu Cửu rồi, đột nhiên cô mới nhận ra, cái cô thiếu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-yeu-quy-nhat-cua-boss/1929412/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.