Edit: Sóc Là Ta
Tuy ông cụ Lương là một người rất giỏi tính toán, thế nhưng ông cụ Tiêu cũng không phải là một kẻ ngớ ngẩn.
Ông cụ Tiêu cầm tập tài liệu do ông cụ Lương đưa tới, vừa mở ra xem tâm trạng bị chấn động mạnh, thầm than lần này ông cụ Lương đã có thể coi là tráng sỉ đoạn oản(*).
(*) Tráng sĩ đoạn oản nghĩa gốc là tráng sĩ tự chặt cổ tay, là một thành ngữ nói đến các tướng sĩ khi bị rắn cắn vào cổ tay thì phải chặt đứt tay ngăn không cho độc lây lan toàn thân. Đây là phép ẩn dụ chỉ hành động dứt khoát, không do dự.
Trong lòng tuy khiếp sợ nhưng bề ngoài ông cụ lại tỏ vẻ thản nhiên, khuôn mặt không chút biến sắc, vẫn bình tĩnh cười nói như bình thường: "Lão Lương, tấm lòng của ông, tôi đã nhìn thấy. Ông hẳn phải biết, tôi và ông có đến mấy chục năm giao tình, không ai có thể so bì được. Vì thế tôi càng hi vọng có thể cùng nhà họ Lương các ông chặt chẽ liên hợp, đồng cam cộng khổ. Bây giờ nếu Diễm Diễm và Cẩn Chi đã đính hôn, cô ấy sớm muộn cũng sẽ là người của nhà họ Tiêu chúng tôi. Vì vậy, lúc này ông cũng không cần phải vội, việc này chờ tối nay, khi Cẩn Chi trở về, tôi sẽ cùng nó cố gắng nói chuyện khuyên bảo nó một phen. Ông cứ yên tâm đi."
Không có được đáp án mình muốn, tròng mắt ông cụ Lương thoáng qua vẻ thất vọng, trong lòng thầm mắng một tiếng: đồ lão hồ ly.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-yeu-quy-nhat-cua-boss/1929108/chuong-85-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.