Editor: Puck
“Tiểu Thừa, Tuệ Tuệ.” Ông cụ Úy đang nhắm mắt lại mở ra, ánh mắt hiền lành.
“Ông nội.”
“Ông nội Úy.”
Ông cụ Úy cầm tay mỗi người, đặt chung một chỗ.
Hai người lập tức không được tự nhiên, trong lòng lẩm bẩm: Ai đồng ý bắt tay với anh (cô) ta!
“Tiểu Thừa, tâm nguyện lớn nhất khi còn sống của ông nội chính là hy vọng nhìn thấy cháu cưới vợ, bây giờ ông nội sắp không xong, cháu có thể đồng ý thỉnh cầu này của ông nội không?” Ông cụ Úy nói xuất phát từ đáy lòng, khiến Úy Nam Thừa hơi mím chặt môi.
Lúc này để anh đi đâu tìm bạn gái chứ, tạm thời mà nói, anh thật sự không có suy nghĩ kia, nhưng ông nội đã nói đến mức này, anh không thể cự tuyệt cũng không có cách nào để cự tuyệt.
“Ông nội, cháu đồng ý với ông, chỉ có điều…” Anh còn chưa nói hết ông nội đã chuyển sang phía bên Tuệ Tuệ rồi.
“Tuệ Tuệ à, khi ông nội cháu còn sống đã giao ước xong với ông rồi, để cho cháu làm cháu dâu nhà chúng ta, bây giờ ông nội cháu đã mất, ông cũng sắp không xong, ngay cả tâm nguyện này cũng không còn…” Nước mắt tuôn đầy mặt ông cụ Úy.
Bốn đại nhân thoáng nhìn nhau, kết quả này, đã sớm ngầm hiểu lẫn nhau rồi.
“Ông nội Úy, nhưng cháu mới học lớp mười hai…” Thiên Ca Tuệ nóng nảy, ông nội Úy đang nói đùa sao? Đây là giả đúng không?
Đây nhất định không phải thật!
Úy Nam Thừa cũng ngây dại, sao lại như vậy?
Anh liếc nhìn thôn cô đối diện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/43602/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.