Sân bay thành phố W, Úy Nam Thừa ra khỏi sảnh chính đã thấy chiếc xe màu đen được cắm cờ đỏ đánh dấu, tài xế tiểu Hạ lập tức mở cửa xe.
“Ông nội thế nào?”
“Tình hình thủ trưởng không được tốt.” Tiểu Hạ đã ngây người ở nhà họ Úy gần năm năm rồi, trên dưới nhà họ Úy đối xử với anh cũng không bạc bẽo, thậm chí tình cảm hơi sâu sắc.
Úy Nam Thừa trầm mặc, trong lòng lập tức rơi vào bất ổn không tìm được chỗ dựa, chỉ có thể chờ đợi ông nội vượt qua cửa ải khó khăn này.
Hai mươi phút sau, trước cửa bệnh viện quân đội, tòa nhà Úy Nam Thừa vô cùng quen thuộc, trong lòng vô cùng xúc động, nâng bước đi lên cầu thang.
Đúng lúc này, một sức lực như cơn gió lốc từ phía sau xông tới, thiếu chút nữa đụng anh ngã sấp xuống, không khỏi xoay người sang chỗ khác nhìn về phía người gây ra.
Một bộ quần áo liền tay truyền thống thập niên bốn mươi năm mươi màu trắng thuần khiết in hoa, quần dài cùng màu in hoa, còn kẹp hai bím tóc, trông giống như một cô bé nhà quê hấp tấp!
Đây là quái thai từ đâu xuất hiện? Dáng vẻ này chạy đến cũng không sợ hù dọa người khác? Thôn cô.
“Xin lỗi, tôi không cố ý.” Người này dĩ nhiên là Thiên Ca Tuệ còn chưa kịp thay đổi quần áo.
Dáng dấp chú này rất đẹp trai! Mắt đen sâu thẳm, sâu như nước anh đào; đuôi mắt khẽ xếch lên, lộ ra sắc đào màu hồng phấn tháng tư; môi mỏng nhàn nhạt mím lại, ở giữa lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/43599/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.