Editor: Puck -
Buổi tối, mấy người nói muốn náo động phòng, Quế Bá Lăng mặt đỏ phừng phừng mà cười nói: “Náo động phòng cái gì! Bà xã tôi mang thai, thân thể yếu lắm.”
“Chậc chậc chậc! Không nhìn ra thằng nhóc này còn rất biết thương yêu bà xã a! Vậy chẳng phải đêm xuân tối nay bị nhỡ sao?” Thiên Chỉ Dương cười đến mặt không có ý tốt.
“Người ta đó là đêm xuân hàng đêm, kết hôn cũng chỉ là một hình thức mà thôi, không quan tâm một đêm nay.” Cốc Châu Dần cười nói.
“A Dần, cậu xem như cho chúng tôi một niềm vui bất ngờ! Lúc này mới bao lâu không gặp, bà xã và con trai cùng lúc bật ra rồi, nhóc cậu có năng lực đó!” Thiên Chỉ Dương lưu manh mà khoác tay lên trên vai cậu ta.
“Còn không phải sao, con trai cậu ta lại còn lớn hơn con trai tôi.” Úy Nam Thừa vốn cho rằng ít nhất ở phương diện sinh con, anh đứng mũi chịu sào, kết quả a Dần còn giành gieo giống trước anh!
“Cho nên nói, tôi vĩnh viễn là lão đại!” Cốc Châu Dần vui mừng nói, lần trước về nhà mặc dù bị ông cụ hung hăng dạy dỗ một trận, nhưng cuối cùng vẫn nhận được đồng ý của ông nội, thừa nhận Cảnh Tô Tô là cháu dâu, càng vô cùng yêu thích Châu Châu, mở miệng một tiếng chắt bảo bối, Châu Châu cũng là từng lời từng lời “Cụ nội”, dụ được ông cụ cười híp mắt.
“Khụ…” Hứa Du không nhịn được ho khan một tiếng, ám hiệu rất rõ ràng: Tôi mới lớn tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461702/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.