Editor: Puck - Diễn đàn
Buổi sáng thứ bảy, ánh mặt trời ấm áp rải vào bên trong phòng, trên giường lớn xốc xếch có một người đàn ông lộ nửa thân trần đang nằm, chăn đắp ngang hông, lộ ra nửa người trên cường tráng, bờ môi tuyệt đẹp, hai mắt nhắm nghiền, đang ngủ say.
“Bà xã...” Úy Nam Thừa nỉ non sờ tay sang bên cạnh, lại phát hiện ga giường lành lạnh, trống không, không khỏi mở mắt nhìn xung quanh phòng một vòng, không có ai.
Kéo chăn, ngủ tiếp, trong khoảng thời gian này trái lại là thời gian thoải mái nhất đối với anh, phần lớn công việc đều giao cho Nam Cung xử lý thay anh, xem ra lần sau phải thả cho cậu ấy nghỉ đông, cứ chèn ép hoài như vậy cũng không được!
Trong lòng buồn bực sao chủ nhật mà Tuệ Tuệ cũng dậy sớm thế, tối ngày hôm qua cô còn mệt đến ngất ngư, trong đầu thỉnh thoảng đảo qua cảnh tượng cô đỏ bừng cả mặt ngồi ở trên người mình, chủ động khó có, kích thích khó có, khiến cho anh hung hăng cưng chiều cô cả đêm, cho đến khi cô run rẩy hôn mê bất tỉnh trong người mình.
Chỉ tưởng tượng đến cảnh tượng hoạt sắc sinh hương hôm qua, thứ giấu trong chăn kia đã đứng thẳng, haizzz... Sáng sớm đàn ông không kiềm chế nổi!
Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập, Học Học và Tập Tập lo lắng kêu: “Cha, cha, cha ra ngoài này nhanh lên.”
Úy Nam Thừa vén chăn lên, tiện tay cầm khăn tắm quây lại, mở cửa, “Sao vậy? Mẹ đâu?” die~nd
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461692/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.