Editor: Puck - Diễn đàn
Cốc Châu Dần đang uống nước bị câu nói ngọt ngán đến chết người kích thích đến ho khan kịch liệt, ho đến đỏ bừng cả khuôn mặt, giống như một hơi không thở ra nổi.
“Bình tĩnh, bình tĩnh, anh chưa từng nghe câu xúc động là ma quỷ sao?” Thiên Ca Tuệ quay đầu liếc nhìn người nào đó đang ho khụ khụ không ngừng.
“Anh thật sự không bình tĩnh được, hai người có thể đừng xem anh là không khí không!” Cốc Châu Dần tức giận nói.
“Tôi không ngại cậu ra ngoài phòng khách đợi.” Úy Nam Thừa lành lạnh nói.
Cốc Châu Dần giận đến tay run run: “Mỗi một người đều là đồ không có lương tâm, hừ hừ!”
Úy Nam Thừa liếc nhìn cậu ta, không nói lời nào.
Thiên Ca Tuệ đã sớm thành bình thường với hành vi này của Cốc Châu Dần, tự lo thu dọn chén đũa ông xã đã ăn xong, đang chuẩn bị đi rửa, lại nghe được ông xã tội nghiệp nói: “Bà xã, anh đột nhiên muốn ăn đào, em đi mua giúp anh vài trái về được không?”
“Quả đào? Lúc này có bán đào sao?” Thiên Ca Tuệ hoài nghi nhìn anh.
“Trong siêu thị có.” Cốc Châu Dần nói tiếp.
“À... Được rồi.” Thiên Ca Tuệ hoài nghi đưa ánh mắt đảo lòng vòng trên người hai người bọn họ, sau đó đi ra ngoài.
Chờ sau khi Tuệ Tuệ ra ngoài, Úy Nam Thừa thoáng ngồi dậy, “Bắt đầu đi.”
Cốc Châu Dần đưa laptop cho cậu ta, mỗi người mở một chiếc, bắt đầu họp video.
Thật ra thì Úy Nam Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461676/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.