Cứ như vậy, hai người một đường “Luyện tập” đến cửa “Bình Tuyền”.
Sau khi xuống xe, Già Đại kéo tay áo Thiên Ca Tuệ, “Tuệ Tuệ, cậu chắc chắn phải làm như vậy?”
Thiên Ca Tuệ tức giận liếc xéo cô ấy, “Mới vừa rồi đã nói xong, không cho cậu đổi ý! Mặc kệ gặp phải bất kỳ tình huống gì cậu đều phải cố gắng cho tớ!”
Già Đại nhăn mặt, trong lòng không ngừng kêu khổ, vừa đi vừa ngẫm nghĩ tới những bước mới vừa rồi luyện tập trên xe.
“Tuệ Tuệ... Hai người tới rất nhanh đó!” Qué Bá Lăng từ toilet quẹo ra, vừa lúc nhìn thấy Tuệ Tuệ và Già Đại đi về phía phòng Dương bao.
Giọng nói này giống như chày gỗ gõ vào trong lòng Già Đại, cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt quen thuộc vừa ghét lại nhớ nhung, trong lòng khó chịu giống như ngũ vị tạp trần, ngay sau đó cúi đầu, làm như không thấy.
Càng thêm hối hận chuyện mới vừa rồi đồng ý với Tuệ Tuệ, mình cũng thật ngốc, biết rõ mấy người này thường chơi chung một chỗ, sao cô lại âm thầm cầu nguyện không gặp phải anh ở đây!
Quế Bá Lăng cảm thấy ánh mắt Già Đại nhìn mình hơi kinh ngạc, há miệng, đang chuẩn bị chào hỏi, lại thấy cô cúi đầu xuống, một câu nói mắc kẹt trong cổ họng chưa kịp nói ra.
Cho đến khi vào phòng, Già Đại còn nhíu mày ở đó suy nghĩ vẩn vơ, vốn không nhìn thấy Tuệ Tuệ một mực nháy mắt với mình.
Trong lòng Thiên Ca Tuệ hơi giận! Thừa dịp không ai chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461579/chuong-190.html