“Xin lỗi, cô không sao chứ?” Thiên Ca Tuệ áy náy nhìn người phụ nữ bị mình đụng vào, rất tốt bụng mà định đỡ cô ta, nhưng không ngờ bị cô ta hất tay ra.
“Cô đi đường có thể mở to mắt ra không! Cô biết bộ váy này của tôi trị giá bao nhiêu tiền sao!” Người phụ nữ kia tỏ vẻ tức giận mắng, cô bưng ly rượu chuẩn bị đi tìm bạn trai, kết quả người phụ nữ mắt không nhìn đường này vọt tới, làm hại rượu đỏ trong tay cô tạt toàn bộ lên người mình.
Thiên Ca Tuệ hơi không vui với việc cô ta không lễ độ, nhưng có thể do nhìn thấy trên váy trắng của người ta tràn đầy vết bẩn rượu đỏ, nên không có ý định so đo với cô ta, đúng là cô có lỗi trước.
“Xin lỗi, tôi thật sự không phải cố ý, nếu không tôi đền cho cô một chiếc váy nhé?” Giọng Thiên Ca Tuệ chân thành.
“Đền tôi chiếc váy? Cô nói ngược lại thật dễ dàng! Cô biết đây do ai thiết kế không? Toàn thế giới xem ra chỉ có một chiếc như vậy! Cô bồi thường nổi sao?!” Giọng người phụ nữ vút cao the thé vang lên.
“Đắt nữa chúng tôi cũng bồi thường nổi!” Úy Nam Thừa đi tới ôm eo bà xã, giọng lẫm liệt nói.
Tuệ Tuệ đã rất tốt có ý xin lỗi rồi, người phụ nữ này lại nhất quyết không tha, thật sự để cho anh không nhìn được, không phải là một chiếc váy sao? Còn có thứ Úy Nam Thừa anh không bồi thường nổi sao? di@en*dyan(lee^qu.donnn)
Vũ Huệ từ nhỏ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461565/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.