“Không có ác ý anh còn ôm thật chặt con tôi, thằng bé chắc chắn bị mấy người siết đau!” Thiên Ca Tuệ tức giận quát, hoàn toàn bỏ quên một vấn đề rất quan trọng: Sao bọn họ biết cô họ Thiên?
Thật buồn bực chính là hồi lâu vẫn không có một người đến toilet, quả thật không thể tưởng tượng nổi! Chính là đoạn tuyệt cô có thể ra ngoài cầu cứu chứ sao.
Cô dĩ nhiên không biết người đi toilet đều bị chặn ở ngoài, vốn không thể đi vào.
“Mẹ, con không sao.” Thiên Tập Vũ coi như rất trấn tĩnh, một đứa trẻ gặp phải chuyện như vậy khẳng định sẽ oa oa khóc lớn lên, nhưng bé biết khóc không có ích lợi gì, ngược lại sẽ làm mẹ lo lắng.
“Tập Tập, cậu không phải sợ, cha tớ nhất định sẽ tới cứu chúng ta!” Cha Thư Nhĩ Hoàng là Thư Yến Tả, bá chủ hai nhà hắc bạch tung hoành Hương Cảng, phận làm con, chút can đảm này vẫn phải có.
“Có chuyện gì các người nhằm vào tôi là được, đừng làm tổn thương hai đứa bé này!” Thiên Ca Tuệ ôm thật chặt Thư Nhĩ Hoàng bảo vệ ở trong ngực, chỉ sợ bọn người xấu này cũng đoạt cả cậu bé đi! Chỉ có cảm giác mình quá xui xẻo, sao mà đi toilet thôi cũng có thể di@en*dyan(lee^qu.donnn) đụng chạm xã hội đen!
“Thiên tiểu thư ngài quá lo lắng, chúng tôi chỉ phụng mệnh đến đón ngài và bọn nhỏ trở về đoàn tụ với ông xã ngài thôi.” Người đàn ông cầm đầu quả thật rất khách khí, chuyện lão đại tự mình căn dặn, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461526/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.