Mà tình huống bây giờ càng khiến cho tay chân anh loạn lên, sao tối qua mình lại nhất thời ấm đầu, làm ra chuyện không bằng cầm thú này? Lại lừa gạt con gái nhà người ta tới khách sạn, nhớ tới tối hôm qua cặp mắt to vừa đáng yêu vừa mù sương của cô nhìn mình, hoàn toàn khó kìm lòng nổi!
Già Đại vừa nghe lời của anh, giọng khóc càng lớn, lần đầu tiên của mình không phải tiện nghi anh hơn sao? Khốn kiếp khốn kiếp!
“Em có thể đừng khóc không, là anh không tốt, là anh nhất thời ấm đầu, nhưng anh nhất định sẽ phụ trách em, đừng khóc được không?” Đầu Quế Bá Lăng thật sự lớn gấp đôi, sao anh lại chọc phải người hơi con nít, thật sự phiền toái!
Hai chữ “Phụ trách” này đâm lòng Già Đại thật sâu đau nhói, hơn nữa ánh mắt của người đàn ông kia nhìn mình giống như giải quyết phiền toái, khiến cho cô tức giận, lau khô nước mắt, giọng nói không tốt: “Ai muốn anh phụ trách tôi!”
Bọc chăn chuẩn bị xuống giường, nhưng không ngờ bắp đùi truyền đến đau nhức khiến cho cô căn bản đứng không vững, ngã trên mặt đất.
“Em không sao chứ?” Quế Bá Lăng đi tới vội vàng đỡ cô, lại bị cô một phát hất tay ra.
“Không cần anh quan tâm.” Già Đại cắn thật chặt môi dưới, trong lòng hết lần này đến lần khác nói với mình: Không phải không còn đêm đầu tiên sao? Không có gì lớn cả!
Quế Bá Lăng hơi khó hiểu được, mới vừa rồi cô còn khóc bù lu bù loa, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461509/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.