Nếu con trai đã lấy tới, cô không thể không nhận, đứng dậy đi ra ban công.
“Bà ngoại, có phải cha chọc mẹ mất hứng không?” Tập Tập là quỷ nhỏ linh tinh.
“Hình như vậy.” Đinh Như như có điều suy nghĩ liếc mắt nhìn theo bóng lưng con gái.
“Ông ngoại, ông nói có phải chúng cháu nên đứng về phía mẹ, không thể để cho cha bắt nạt mẹ không!” Học Học cắn đũa, quai hàm phồng lên.
“Đó là dĩ nhiên, con phải nên thương mẹ.” Tập Tập bới cơm trong chén, trợn mắt nhìn anh trai, thật là ngốc chết!
“Ai ôi! Hai cháu ngoại bảo bối của bà thật giỏi, nhỏ như vậy đã biết thương mẹ, thật là bé ngoan.” Đinh Như cười đến hai mắt híp lại, gắp một đống nem thính thịt cho từng đứa.
Học Học và Tập Tập cười toét miệng lộ ra hai hàm răng trắng bóng, tròng mắt sáng lấp lánh, khỏi phải nói có bao nhiêu đáng yêu!
Thiên Tùng Dịch càng ngày càng cảm thấy hai đứa bé này tương lai nhất định có tiền đồ lớn, không phải thông minh bình thường!
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Úy Nam Thừa cầm điện thoại di động, nghe trong điện thoại truyền đến “Hồng đậu” của Vương Phi, cuối cùng hát đến câu kia “Cho đến khi vạn vật đều hiển hiện, có thể anh sẽ cùng bên em ngắm nhìn suối nhỏ sông dài”, được nhận rồi, nhưng một hồi lâu không có âm thanh.
“Tuệ Tuệ, em ở đó sao?’
Thiên Ca Tuệ cũng không biết tại sao, chính là không muốn nhận điện thoại của anh, mặc dù đã biết rõ buổi chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461494/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.