“Nhụy Nhụy, mấy năm nay chị làm vất vả em rồi.” Tiêu Y Y thở dài, cô lớn hơn Nhụy Nhụy sáu tuổi, kể từ sau khi mẹ qua đời, cô chính là cực kỳ thương yêu cô em gái này, cái gọi là chị cả như mẹ chính là điểm này mà thôi.
“Chị, không khổ cực, so với mấy năm này chị chịu khổ, em thật sự không tính là gì, chỉ tiếc không thể trả thù Úy Nam Thừa!” Tiêu Nhụy Nhụy nói xong câu cuối cùng cắn răng nghiến lợi, sau khi biết cảnh ngộ chị gặp phải, cô liền hận chết Úy Nam Thừa, hận anh không thể bảo vệ tốt cho chị gái, tiếp theo đó hận cả đống con nhà giàu có quần áo lụa là.
Tự cho là có tiền thì ngon, vốn không để các cô những người nghèo này vào trong mắt, cho nên cô muốn báo thù, ngay từ khi bắt đầu chính là trăm phương ngàn kế đến gần mấy người bọn họ, mục tiêu di@en*dyan(lee^qu.donnn) ban đầu của cô vốn là Thiên Chỉ Dương, nhưng Quế Bá Lăng thằng ngốc kia lại thích cô, vừa đúng cho cô một cơ hội đến gần bọn họ.
Ba năm chung đụng, cô cũng không phải tâm địa sắt đá, làm sao lại không có tình cảm? Nhưng bất cứ lúc nào cô cũng nhớ tới cảnh ngộ chị gái gặp phải, nhớ mục đích chuyến này của mình. Khi Quế Bá Lăng cầu hôn thì cô động lòng trong nháy mắt, nhưng khoảnh khắc khi gặp phải sự phản đối của cha mẹ anh, cô cũng hoàn toàn hiểu, thận phận của bọn họ có khác biệt trời vực, đó là một chướng ngại không cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461481/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.